Translate

Thứ Tư, 30 tháng 4, 2014

Số phận
Ai làm số phận cho Người
Để hanh hao gọi để đời u mê
Ai làm tim não dại mê
Yêu thương gian dối ê chề đắng cay
Đừng mang số phận trao tay
Đừng đem mây gió rải đầy lối đi
Đừng thề đừng thốt làm chi

Số là như thế than chi nữa Người

(BH-145-01)

Thứ Hai, 28 tháng 4, 2014

Dối gian

Ai cũng biết chẳng có gì mãi mãi
Hoa thắm tươi cũng tàn lụi một ngày
Tình yêu nào cũng có lúc chia tay
Cái còn lại có chăng là kỉ niệm...

Ai cũng biết thuyền thì cần có biển,
Vắng biển rồi thuyền sẽ mãi đơn côi
Ai cũng hiểu khi nói lời gian dối
Trái tim yêu vương  ngàn vạn lời mời

Thì người cứ thả hồn đi rong chơi
Đừng nói với tôi những lời sám hối  
Tôi không trách dù biết người gian dối
Trái tim đã cho rồi, 
Tôi không giữ ...thế thôi


( BH144-27)

Chủ Nhật, 27 tháng 4, 2014

Sinh tồn

Ai cũng chỉ một lần sinh ra
Từ một mẹ một cha
Cũng chỉ có một trái tim
Hoang dã…

Cuộc sống dạy ta
Trăm đường muôn ngả
Ta mải miết đi tìm…

Một ngày
Đất trời bỗng lặng im
Gió ngừng thổi ,mây ngừng bay
Trong cơn  mơ ,tơ hồng giăng lối
Ta đạp đất bằng băng qua bóng tối
Để đi tìm ánh sáng tin yêu
Ta thấy phia xa xăm một bóng dáng yêu kiều
Môi thắm đỏ,mắt huyền mơ đăm đắm
Trái tim ta cuốn vào miền xa thẳm
Gọi đam mê
Thao thức đợi chờ…

Từ ngày sinh ra cho đến bây giờ
Hôm ấy hồn ta được sinh ra lần nữa
Tiếng gió thì thào miên man muôn thuở
Ngọt ngào ve vuốt mi em
Thanh thản bình yên hạnh phúc êm đềm
Giản dị và dịu êm

Cho lòng ta khắc khoải không yên…

(BH144-26)

Thứ Ba, 22 tháng 4, 2014

Có người hỏi “ Don Juan (Đông Gioăng) là ai thế ?
Ta có thể gọi tên anh ta là : kẻ sát gái, người hấp dẫn phái đẹp, anh chàng hào hoa, kẻ dối trá hay nói một cách khôi hài là “Chơi Xong Dông”
Ở phương Đông  người hào hoa đa tình nổi tiếng là : Vua Bảo Đại,Tây Môn Khánh (Trong Thủy Hử), Điền Bá Quang (trong tiếu ngạo giang hồ) , thì ở phương Tây đó chính là Napoleon, Don Juan ;
Cái khác của Don Juan với các nhân vật kia là Nếu Bảo Đại, Napoleon, Tây Môn Khánh,Điền Bá Quang tán gái nhờ có quyền, có tiền, tài hoa và dẻo miệng thì Don Juan chỉ có duy nhất cái miệng thôi

Don Juan là nhân vật có thật người Tây Ban Nha.Anh ta quyến rũ một cô gái trong tu viện rồi ruồng bỏ cô ta rồi lại tán tỉnh nhiều cô gái khác.Nhiều cô gái bị dụ dỗ ,bị gạt tình,nhưng Don Juan khéo léo,che đậy hứa hẹn thề thốt bằng những lời nói dối ngọt ngào.Chiêu bài của Don Juan là dùng những nụ hôn thoảng nhẹ,chỉ đủ gợi cảm giác thèm muốn, thả những lời nói thầm thì như ru ngủ sự minh mẫn của đối phương,và những lần ôm khe khẽ chỉ đủ cho người ta khat khao mơ mộng …Thế nên các cô gái quên anh ta một chút ,rồi lại nhớ thêm nhiều ,hờn anh ta một chút , rồi khắc khoải bao nhiêu …

Don Juan là kẻ hai mặt.
Anh ta là nô lệ của tình cảm đồng thời lại là kẻ chà đạp lên những giá trị của cảm xúc.
Anh ta khat khao chinh phục những vẻ đẹp khác nhau nhưng cũng chính là người phá tan hủy hoại những vẻ đẹp ấy
Anh ta ưa thích tự do,thích lối sống buông thả nhưng lại luôn đau đáu về một sự ổn định yên bình
Anh ta sẵn sàng chà đạp lên nguyên tắc đạo lí thông thường chỉ vì những cám dỗ vật chất xác thịt của chủ nghĩa vị kỉ
Theo khoa học người ta  lý giải hiện tượng Don Juan là do sự vượt trôi hơn mức bình thường của hormone giới tính, theo đạo đức đó là sự tha hóa của lương tri và lương tâm  ,theo cảm xúc đó là sự hoang dã của bản năng con thú ,còn theo những người bị hại đó là sự kinh tởm của những cảm giác về sự thối tha đê hèn.
Kết cục của Don Juan là gì ?
Theo truyền thuyết Don Juan bị trừng phạt bởi Thần Sấm Sét, Khi ấy mặt đất nứt ra, Don Juan bị kéo xuống địa ngục… Thế thì quá nhẹ nhàng!
Theo lương tâm mà xét Don Juan sẽ sống như đã chết.Tự do nhưng luôn là nô lệ .Tồn tại nhưng vô nghĩa… trong cuộc sống của loài người.
Cái chết sẽ ko dễ dàng khi mà linh hồn ko bao giờ siêu thoát do nặng nợ duyên tơ …
Sự quả báo ko chỉ ảnh hưởng đến một kiếp người ,mà thập nhị kiếp vẫn chưa giải kiếp hết .

Thứ Hai, 21 tháng 4, 2014

Ấm áp & trăn trở cuối năm 

Sáng nay 4H gặp nhau (nhưng thiếu một nàng đang du hí ở miền Bắc) ,tặng nhau chút quà Tết,ăn sáng,nhâm nhi ly coffe Caramel …thú thật !
Sài gòn bắt đầu nắng nóng.
Không còn cái se lạnh, tê tê ,tái tái nữa.
Ngồi quán mà phải chạy nắng mấy lần. Nắng vàng tươi,rạng ngời, sáng trưng, trùm lên mọi cảnh vật.
Nắng chiếu sáng mặt người, rọi thẳng vào tim ta nữa. Nó cho ta cái cảm giác ran rát khi để trần da thịt dưới nắng Sài Gòn.Đó mới đúng là đất trời của phương Nam, là cái không khí quen thuộc của Tết Sài Thành. Sáng sủa và chói chang. Ồn ào và ngột ngạt.Hừng hực và vội vã…
Nhưng lạ, hôm nay lòng ta lại không thấy một chút ngột ngạt,oi ả nào.Chỉ thấy ấm áp mùa xuân phương Nam trên khắp phố phường.Năm nay SG không đông vui như mọi năm.Một chút gì đó thong thả thanh bình hơn và đó là cái lạ khác thường của một thành phố vốn được mệnh danh là kinh đô của sự náo nhiệt xa hoa.Đằng sau sự bình yên hiếm có của SG,ta cảm nhận được từng sự lặng thầm, nhẫn nại, chắt chiu, hy sinh và đợi chờ của con người để gắng vượt qua những khó khăn của thời cuộc.
Thương sao miền đất xa hoa phải chợt khiêm nhường.
Xót sao hình ảnh kiêu hãnh của “Hòn ngọc Viễn Đông” phải thu mình gói gém các nỗi buồn của thời kinh tế suy thoái.
Người và đất SG đành phải vậy thôi! Vẫn luôn vậy mà!
Đó là sự thích nghi để tồn tại .
Và câu hỏi muôn thuở của Sếch-Xpia vẫn luôn có giá trị : “to be or not to be “ cho tất cả chúng ta ?

SG-27.1.2014

VÔ TÂM
Đừng bao giờ biến mình thành kẻ Vô tư đến Vô tâm.Vô Tâm đến Vô tình
Bởi đó là điều nhạt nhẽo nhất của một con người trong giao tiếp. 
Vô tâm ,vô tình …Nó sẽ là nguyên nhân của những điều thất bại, dang dở …
Một người rất đẹp trai nhưng cứ thấy bạn gái nào cũng khen nức nở trước cả mặt vợ hay người yêu .Đó là sự vô tư đến vô tâm. Đó là cái vô duyên của người không tinh tế khi nói và làm .
Một người suốt ngày nói ân tình ân nghĩa , nhưng làm việc gì cũng chỉ nghĩ đến bản thân mình, không quan tâm xem người khác thế nào, nghĩ gì khi mình hành động thế…đó là sự vô tâm.
Một kẻ không bao giờ quan tâm đến người khác,có thể chà đạp lên người khác để có hạnh phúc cho riêng mình đó là kẻ vô tình.
Nếu bạn vô tâm thì bạn là người vô duyên. 
Nếu bạn vô tình thì đích thị bạn là kẻ có tên gọi là “ ích kỉ “.
Trong tình bạn hay tình yêu tối kị sự vô tâm 
Trong cuộc sống ,nên tránh biến mình thành kẻ vô tình. Khổng tử nói “ điều mà mình cảm thấy ko hay ,ko tốt ,thứ mà mình thấy ko thích thì đừng bao giờ mang đến cho người khác” Tức là khi làm gì đó ,ta nên nghĩ xem người mà ta định giao tiếp sẽ nghĩ gì ? sẽ ra sao?
Không dễ để biết người khác nghĩ gì .Nhưng nếu bạn biết lắng nghe , bạn sẽ thấu hiểu!
Sự bền vững của một mối quan hệ là ở chỗ họ -những người trong cuộc biết chia sẻ vì họ thấu hiểu nhau .
Chúc các bạn tôi luôn luôn biết lắng nghe, luôn được thấu hiểu để có hạnh phúc
BH-28/1/2014

CẢM XÚC -CẢM HỨNG- VÀ TÌNH CẢM 

Nhiều khi ta chẳng biết mình đang sống vì cảm xúc, cảm hứng hay tình cảm? Sự nhầm lẫn này thật là tai hại .
Cảm xúc là những phản xạ tâm lý nhất thời thích ứng với một hoàn cảnh giao tiếp cụ thể. Vì thế cảm xúc đa dang,phong phú nhưng thiếu tính ổn định.Khi cảm xúc dâng trào thì ta có cảm hứng.Cảm hứng là khi cảm xúc được thăng hoa.Và những cảm xúc cảm hứng ấy lặp đi lặp lại cho ta một thái độ nhất định về sự vật hiên tượng đối tượng nào đó là ta có tình cảm.
Tình cảm vì thế mang tính ổn định bền vững hơn cảm xúc .(Ví dụ ta có tình yêu quê hương,đất nước, tình mẫu tử ,tình bằng hữu ,tình yêu đôi lứa …) Tình cảm được hình thành từ cảm xúc và ngược lại tình cảm chi phối cảm xúc,tâm trạng,trạng thái tâm lí của con người . Tình cảm là động lực thôi thúc con người đi tìm chân lý ,hy sinh cống hiến vì đối tượng mà ta có tình cảm.
Có những mối quan hệ có cảm xúc mà không có tình cảm (tình một đêm chẳng hạn)
Ngược lại có những mối quan hệ có tình cảm mà không có cảm xúc (hôn nhân ko tình yêu chẳng hạn)
Nỗi sợ hãi của con người là sống mà không có tình cảm, yêu thương mà ko có cảm xúc .Nhiều khi để tạo sự rung cảm ko phải là cái gì quá xa vời. Đôi khi chỉ là sự quan tâm nhỏ nhặt, đúng lúc ,một ánh mắt ấm áp, một cử chỉ yêu thương…Các tâm trạng như cảm động, biết ơn, tri ân , ngưỡng mộ, say mê …tất cả sẽ biến thành một tình cảm : đó là yêu thương 
Khi đã yêu thương rồi ,tình cảm khó mà thay đổi.Chỉ sợ ta ko thể yêu thương được mà thôi.Khi có tình cảm rồi ,sợ nhất là bị mất cảm hứng cảm xúc .Khi ấy ta thành gỗ đá ,vô tri vô cảm …sợ lắm!
Thế mới thấy con người là động vật rắc rối nhất,phức tạp nhất!


Cảm xúc cuối năm 


Người ngược đường ngược nắng để tìm nhau

Những cảm xúc không chỉ là cảm xúc 

Những cảm hứng đâu chỉ là trải nghiệm

Vì yêu thương vun đắp bởi chân tình.



Người ngược dòng,thử thách bản thân mình 

Mang tàn lực lái chèo qua ghềnh thác.
Tâm chất chứa khi thấy điều thiện ác 
Tình ngổn ngang khi đời cứ quay tơ



Biết cuộc sống thì không đẹp như mơ

Than tiếc chi một đêm trăng huyền diệu
Tha thứ đi cho mùa xuân yểu điệu
Hãy quên đi những thứ …chỉ phù du 



Người trở về để biết mình dại ngu

Như cái thuở ngày xưa còn bé dại 
Thà như thế mà lòng thôi tê tái 
Còn hơn là trăn trở với hư vô ! 



BH-29.1.2014

Chỉ thế thôi

Chỉ vi người rót mật lời
Ai say gượng gánh nửa đời Đa mang 
Ừ thì dang dở dở dang
Ừ thì có kẻ mơ màng ấm êm
Ừ thì khắc khoải trong đêm
Ừ thì không biết ngọt mềm ra sao
Ừ thì người vẫn Chiêm bao
Ừ thì ai vẫn lao đao cõi tình
Ừ thì đâu chỉ riêng mình
Đời nay ai cũng giật mình thương thân
Sinh ra trong cõi Hồng Trần
Kiếp người ai cũng muôn phần khổ đau
Cuộc đời trôi chảy về đâu
Mai sau rồi cũng kiếp sầu ...phù du

BH-12-3-2014
Nhớ


Chông chênh nỗi nhớ ngày buồn
Mênh mang nắng nhẹ gió luồn tóc mây
Võ vàng một khúc ca say
Phất phơ một vạt áo bay giữa đời.
Tưởng rằng hồn đã chiều rồi
Trí Quên Tâm biết thả rơi nỗi buồn
Vậy mà khắc khoải mưa tuôn
Vậy mà day dứt cánh chuồn nghiêng chao 
Vậy mà da diết Chiêm bao
Vậy mà say tỉnh nôn nao ...thật thà
Người ơi 
Nhớ
Lắm 
Thật mà!


(BH-143-07)

Thứ Ba, 15 tháng 4, 2014

Cầu

Lạy trời con được bình yên
Cho tan đi hết ưu phiền đa đoan
Cho quên hết mọi đa mang
Cho tim thôi hết ngổn ngang rối bời
Con xin một cõi cuối trời
An nhiên,thanh tịnh ,ru đời hồng nhan
(BH144-14)

Chủ Nhật, 6 tháng 4, 2014

Giấc mơ …bồng bềnh

Bồng bềnh là bồng bềnh trôi
Bồng bềnh êm ái gọi mời cõi mê
Bồng bềnh tim não dại tê
Bồng bềnh môi mắt đê mê bồng bềnh…

Trên trời mây trắng nhẹ tênh
Dưới đất hoa cỏ cựa mình tỏa hương.
Ngọt ngào là phút yêu thương

Đắm say là phút vô thường nhân gian

(BH-144-6)

Thứ Sáu, 4 tháng 4, 2014

Khóc Sở Khanh

(Nhân đọc lại Truyện Kiều ...)


Người cứ bảo yêu thương là duy nhất
Thế mà đem thương nhớ trải muôn phương
Thế mà xây ảo mộng cõi vô thường
Thế mà vui trên niềm đau kẻ khác

Người thật ác ôi sao người thật ác
Lấy thơ ngây trao đổi sự dối gian
Lấy thật thà dìm vào chốn đa đoan
Đem tin yêu cợt đùa cùng kẻ khác


Người độc ác ôi sao người độc ác
Mang tim người  bóp nát chẳng xót xa
Đầy đọa ai bằng nỗi nhớ chiều tà
Ám ảnh ai bằng những điều mộng mị

Trong hư ảo ta nhìn ra chân lý
Gieo đau thương thì sẽ gánh bi thương
Nhân quả kia là cái lẽ đời thường
Người sẽ gánh một quãng đời đơn lẻ


Mỗi sớm mai ngồi một mình lặng lẽ
Chẳng có ai thấu hiểu nỗi cô đơn
Bóng lẻ loi héo hắt suốt đêm trường
Người lịm chết dần mòn trong thê thảm

Giữa cuộc đời 
Vô cảm
Và lãnh đạm 
Người ơi !

(BH-4.4.14)

Thứ Tư, 2 tháng 4, 2014

Đàn bà


Sinh ra làm cái  kiếp đàn bà
Hồng nhan bạc phận trời không tha
Giọt ngắn giọt dài rơi lã chã
Trái tim tức tưởi muốn vỡ òa
Thân xác mỏi mòn đường hoạn lộ
Chí tâm khắc khoải cõi Yên mơ
Có phải hữu duyên mà không nợ
Nên đành dang dở cuộc tình thơ

(BH-144-01)
Tủi

Phận hèn như cỏ dại
Nước mắt tựa suối nguồn
Niềm đau nào chôn dấu
Cay đắng tràn mi tuôn

                                                     (BH-143-30)