Translate

Thứ Hai, 23 tháng 3, 2015

HẠ HỒNG
Tôi không nhớ và không yêu mùa Hạ.
Vì chẳng thích,
Những câu chuyện buồn của thời hoa đỏ đã xa.
Cũng biết là,
Khi mỗi cánh phượng nhạt nhòa.
Thì ai đó sẽ mất đi,
Sự nhiệt thành của cái thời nông nổi.
Nhưng Hạ đã sang rồi!
Chang chang và Nóng hổi.
Hạ đốt cháy tim người,rồi quay cuồng thổi lửa vào những giấc chiêm bao.
Hạ khiến nhân gian khát cháy lao đao.
Nứt nẻ vết môi, trong lòng lửa bỏng.
Khô héo mệt nhoài, làn da sạm nắng.
Hầm hập hơi trời,hằn vết chân chim...
Ô kìa!
Hạ đã sang rồi sao trời đất cứ lặng im?
Gió chưa thốc,mưa rào chưa ồn ã.
Chàng Sấm giấu mình trên vùng trời nghiệt ngã
Anh Chớp đang mơ vẽ những vòi rồng
Hạ đỏ của ta,chuyển sắc sang hồng
Tim tím chờ mong,mờ mờ nhân ảnh
Thâm thẫm hoàng hôn,đường trời mỏng mảnh
Đêm Hạ buồn...
Đêm cô quạnh chơi vơi
Hạ đã sang rồi,người có biết,
Người ơi?
(BH15323)
Món ngon của mẹ,niềm tin của cha
Cả đời mình,tôi được thưởng thức nhiều món ngon vật lạ.Nhưng tôi vẫn thấy món cá đối kho nước cốt dừa của mẹ là tuyệt nhất.
Ngày ấy ,gia đình tôi không giàu có nhưng cũng thuộc diện trung lưu.Chúng tôi may mắn hơn đa số mọi người cùng thời vì cha tôi đi tàu viễn dương.Chúng tôi dư dả vì thời đó,ti vi,tủ lạnh,radio,máy ảnh,một gói mì ăn liền Thái Lan,một lọ dầu Singapore,một lon nước ngọt,một cái quần Jean Levis...cha mang về,tất cả đều có giá trị và có thể biến thành tiền,vàng...
Từ bé tôi được ăn bơ Pháp,uống sâm banh,được sở hữu con búp bê biết nói,xài dầu thơm xịn...tóm lại,tôi cảm thấy mình được sống một cuộc sống thật thoải mái,không bon chen,chật vật vì miếng cơm manh áo đời thường.
Tôi nhớ,nhà tôi thường là nơi tụ tập ăn uống của các bà vợ có chồng đi tàu. Mẹ tôi tính hào phóng,rộng rãi.Bà tiêu pha chẳng tính toán thiệt hơn với ai bao giờ.
Thế rồi gia đình tôi chuyển vào Nam.Mẹ tôi dị đoan lắm.Đi xem mấy chục căn nhà rồi mới chọn mua một cái nhà ngay bên hông chợ Lê Văn Sỹ.Căn nhà khá to,ba tầng lầu,bề thế mặt hướng về bờ kênh.Dưới trệt mẹ cho thuê làm tiệm uốn tóc.Cả nhà tôi sinh hoạt ở bên trên.Mọi chi tiêu lấy từ nguồn tiền cho thuê nhà và tiền lãi tiết kiệm.
Cuộc sống cứ thế bình lặng trôi đi.
Một ngày nọ,thấy cha mẹ thất thần xì xầm to nhỏ,tôi loáng thoáng nghe được là họ mất hêt tiền bạc ở một doanh nghiêp sản xuất dầu thơm.
Sau đó là những chuỗi ngày căng thẳng,vật vã.Tôi là con cả,nên hiểu chuyện.Hai đứa em thì vô tư chả biết gì.Chúng vẫn quen cách sống sung sướng cũ,hay đòi ,vòi vĩnh đủ thứ.Tôi thương cha mẹ,nhất là cha.Tối nào cha cũng ra sân thượng hút thuốc và nhìn lên trời cao.Tôi cảm thấy đôi mắt ông một nỗi buồn sâu thẳm.Có lúc tôi như nghe được lời cầu nguyện xa xăm trong tiếng hát lầm rầm của cha.
Vì đồng tiền eo hẹp,nhà tới 5 miệng ăn,lại toàn ở cái tuổi bẻ gãy sừng trâu,mẹ phải tính toán,so đo từng bữa.Tôi phục mẹ,vì trước đó thấy sự tiêu pha của mẹ,tôi không nghĩ mẹ có thể thích ứng và xoay chuyển được tình hình khó khăn thế này.
Bữa cơm vắng bóng dần tôm cua hải sản,sơn hào hải vị,thay vào đó là những miếng đậu phụ,tép rang,và thường xuyên là cá.
Các em tôi ghét cá.Tôi cũng chẳng hào hứng gì,nhất là mấy con cá ươn,đông đá.Vì là chị cả,nên tôi lẳng lặng không ăn chứ không hề kêu ca phàn nàn.Bố biết vậy,một hôm,gọi tôi lên sân thượng và kể cho tôi nghe câu chuyện cá chép vượt vũ môn.Rồi cha bảo: "nhà giàu ăn cá chép là thường.Nhưng con cá đối,màu trắng bạc,to bằng 2 ngón tay mà biết cách chế biến không khác gì thịt cá chép.Con cứ nghĩ mình đang ăn cá chép đi,con sẽ vượt qua mọi kì thi đấy"
Từ bữa đó,tôi chú ý đến món cá đối kho nước cốt dừa của mẹ.Lạ thay,vài lần mấy bạn học đến chơi,mẹ mời ở lại ăn cơm,ai cũng tấm tắc khen món cá kho ấy ngon tuyệt vời và họ chưa được thưởng thức bao giờ.Và tôi nhớ,trước mỗi ngày tôi đi thi,mẹ lại kho cá đối cho tôi ăn,tôi đều được điểm cao.
Một thời gian sau,cha mẹ phải bán căn nhà đang ở ,mua căn nhỏ hơn,để có tiền trang trải cuộc sống và học hành cho ba chị em tôi.Cha tôi cũng mất sau đó vài năm.
Ôi món ngon của mẹ đã cho tôi vượt qua những tháng ngày khó khăn của cuộc đời.Và cha,cho tôi niềm tin vào sự thành bại.Món ăn bình dân bỗng trở thành món ăn đặc sản và cha làm cho nó thành một đặc ân trong cảnh bần hàn.
Lại sắp giỗ cha.Bây giờ chuyện ăn uống chỉ là thứ yếu,nhưng con sẽ nấu món cá đó mời cha dùng,cha nhé!
(BH15321)
P/s: Mình đã truyền công thức nấu món cá này cho bạn Loan Vu,công nhận bạn í làm giỏi thật.

Thứ Ba, 10 tháng 3, 2015

Đêm qua mình làm một việc dại dột.Chuyện là vì tiếc những bó hoa đẹp của ngày 8/3,mình thấy chúng bắt đầu khô héo,mới đem tất vào phòng ngủ,tưới nước.Sau đó mỗi bó hoa mình xịt vào chúng một loại nước hoa mà mình ưa thích...chao ôi cả phòng ngủ ngạt ngào !
Thế rồi mở nhạc nghe một bài hát ưa thich.Ngủ lúc nào chẳng hay.
Thức tỉnh lúc mặt trời đang chan hòa dát vàng lên những tòa nhà trước mặt.
Ơn giời,mình mở cửa sổ nên không bị ngạt...thật ngớ ngẩn nhưng cảm giác cũng tuyệt vời
Thức
Sáng nay thức giấc một mình
Trời cao xanh thẳm chùng chình xanh mây
Mặt trời hồng rực giang tay
Không gian như thể đong đầy khát khao
Vội mang lòng dạ nôn nao
Bước vào vũ trụ đón chào bình minh
Vội chi Gió tốc hương tình
Miên man dịu ngọt cho mình ngất ngây
Thấy người như ở đâu đây
Một vòng tay ấm đắm say ngọt ngào
Lâng lâng lạc cảnh vườn đào
Đê mê cảm xúc như vào cõi tiên
Môi hồng còn đẫm sương đêm
Hương Sen ấp ủ ngọt mềm thanh tao
Mắt huyền mơ mộng nghiêng chao
Dáng Sen trễ nải hương đào thoảng bay
Với tay ta níu trời mây
Cuộn vào chăn gối cho đầy ước ao
Giật mình chẳng hiểu vì sao
Một mình mình lại xôn xao một mình
Thì ra mây gió thương tình
Sao mình lại cứ giật mình âu lo
Thuyền tình chỉ một con đò
Làm sao chở hết hẹn hò thế gian?
Vội chi ai đã trách nàng?
(BH15311)

Thứ Năm, 5 tháng 3, 2015

Xin thời gian ngừng trôi.

Làm gì mà có kiếp sau
Nên không hứa hẹn khổ nhau đấy người
Xin đời bớt chút lả lơi
Cũng đừng thề thốt chơi vơi bóng hồng
Kiếp này những ngóng cùng trông
Đủ làm khắc khoải cõi lòng thế gian
Mãi là gió ấm miên man
Thổi ru giấc mộng mơ màng say sưa
Khi tỉnh giấc,lúc ban trưa
Vẫn nghe tiếng gió nhặt thưa ngọt ngào
Trên trời mây cũng lao xao
Dưới đất hoa cỏ nôn nao hẹn hò
Bến tình chỉ một con đò
Miệt mài khuya sớm đón đưa kiếp người
Gió luồn vạt áo ai rơi
Nỗi niềm tri kỉ vạn lời khát khao
Mơn man gió rẽ vườn đào
Nồng hương xuân sắc, lạc vào thiên thai
Bến Xuân đọng giọt sương mai
Hoa Xuân hé nụ chờ ai dõi tìm
Thời gian xin hãy lặng im
Cho thiên thu gió,gửi nghìn xôn xao


Nhân gian còn đến khi nào?
Thôi thôi không hẹn,
Nghẹn ngào kiếp sau...
(BH15305)

Thứ Tư, 4 tháng 3, 2015

Thiên đường
(Tặng hai con trong ngày cưới)
Không xa lắm thiên đường đang trước mặt
Ta bên nhau chầm chậm bước chân đi
Trời rất xanh mây gió đang thầm thì
Yêu nhau nhé,tình Xuân đang rạo rực
Ngày hạnh phúc rạng ngời trên môi mắt
Và nụ hôn ngọt thắm vị yêu đương
Những khát khao trải lụa suốt con đường
Bến ân ái sóng tình dâng con nước
Thiên đường đó thần tiên ai biết được
Làm sao quên những tuyệt cảm thăng hoa
Thế nhân kìa ước vọng chi xa hoa
Hạnh phúc giản đơn là phút tình say đắm
Thiên đường đó gần thôi không xa lắm
Em và anh rất nhẹ, dựa vào nhau
Những ngọt ngào,cay đắng,và nỗi đau
Ta cho nhận,sẻ chia trong thấu hiểu
Thiên đường đó rất nhiều đâu có thiếu,
Chỉ cần ta biết,hiểu,và lắng nghe
Chỉ cần ta đi tận cùng đam mê
Bằng chân tình,yêu thương là vĩnh cửu
(BH150226)

Thứ Hai, 2 tháng 3, 2015

Trước biển
Ta lại về với biển chiều nay
Hoàng hôn đỏ nhuộm lòng ta cháy đỏ

Khoảng trống trong chiều cuộn thành cơn gió
Cuốn vị mặn mòi thấm đẫm mắt môi
Mới nhận ra biển đang rất đơn côi
Mới hiểu ra sóng triều dâng rất vội
Mới biết là gió đại dương đang thổi
Những bến bờ vẫn ngóng đợi xa xôi
Biển lúc nào cũng vẫn là biển thôi
Vẫn cứ ồn ào,vẫn chiều nông nổi
Sóng bạc đầu vì những lời gian dối
Gió lang thang lạc chân bước quay về
Biển đem cho người, những khao khát đam mê
Mênh mông thế mà không kìm được gió
Dữ dội thế mà sao tim bé nhỏ
Vắng cánh buồm,khắc khoải lúc chia phôi.
Ta về đây xin từ biệt trùng khơi
Gió ở lại giữ cho lòng biển ấm
Đại dương xa vỗ sóng tình nồng đậm
Bình minh rồi
Cánh buồm lại rong chơi...
Biển muôn đời vẫn chỉ là biển thôi
Người muôn phương cũng vẫn là kiếp người
Sóng gió trùng khơi theo từng mùa dữ dội
Sóng gió cuộc đời khiến lòng người chơi vơi
(Tại resort Lan Rừng,mùng 10 tết Ất Mùi)
(BH15228)