Translate

Thứ Sáu, 29 tháng 5, 2015

Mùa Sen 





Sen tàn Cúc lại nở hoa
Hạ đi Thu tới Xuân qua nhẹ nhàng
Em về mắt ngọc mơ màng

Hương Sen còn đọng,ngỡ ngàng môi son
Một chiều thu tím héo hon 
Một mùa đông đỏ có còn ấm êm ?
Một dòng sông chảy êm đềm
Một trời thương nhớ nỗi niềm gió trăng...




(BH15530-1)
Ngộ
Đi suốt Trần gian cõi vô thường,
Thế mà chưa hiểu chữ Yêu-Thương.
Nhân gian vờ vĩnh và gian dối,
Tim côi trăn trở chuyện đời thường.
Vì đâu khắc khoải mãi đoạn trường,
Hồng nhan -Tri kỉ những vấn Vương,
Ta ươm trái ngọt, người gieo đắng,
Làm sao đi trọn một cung đường?
Thì thôi đành lỡ gánh yêu thương
Quên kẻ vô tâm,mặc chán chường,
Chỉ bởi trời xanh kia nghiệt ngã,
Nên đành lỗi hẹn với người thương!
(BH15530)
MẸ CHỒNG TÔI
Suốt 18 năm sống cùng mẹ chồng,tôi may mắn chả bao giờ bị mẹ mắng.Chẳng phải vì tôi khéo mà vì mẹ chồng tôi là người hiểu tâm lí và luôn nhường nhịn.Đó là bài học lớn nhất tôi học được từ mẹ.
Thỉnh thoảng,khi mẹ giận điều gì,mẹ chỉ im lặng.Mẹ có đôi mắt rất đẹp và hiền từ.Khi ấy,tôi chỉ thấy một sự nhẫn nhịn,một sự vị tha trong đôi mắt u buồn của mẹ.Thế là tôi lại vào phòng ngồi tự kiểm điểm xem mình đã làm gì sai,nói năng cái gì lỡ lời hay không...Thường thường,mẹ là người lên tiếng trước.Những lúc ấy lòng tôi dạt dào một cảm xúc biết ơn dù có khi chưa biết mình phạm lỗi gì.
Sau này,ở lâu biết tính mẹ,tôi hiểu những điều mẹ không hài lòng ở mình.Ví như hay la mắng con,phơi quần áo vào ban đêm ở ngoài sân,hay càu nhàu khi mẹ cứ để vật dụng không đúng chỗ...
Nhưng có lần mẹ giận tôi lâu nhất là tôi có ý chê trách bố chồng đã không quan tâm đến mẹ.Hình như trong trái tim mẹ,hình ảnh ông là một sự đẹp đẽ bất biến,dù ông không đối xử theo đúng tình nghĩa của vợ chồng.Tôi còn nhớ khi tôi tỏ quan điểm không đồng tình với những hành vi ứng xử của ông với mẹ,mẹ nhìn tôi giống như tôi là kẻ xa lạ.Rồi mẹ mang album hình cưới ra xem.Nhìn mẹ ngắm say sưa bức hình cha mẹ trong ngày cưới tôi mới chợt hiểu ý nghĩa sâu xa của câu nói "yêu nhau củ ấu cũng tròn".Đôi khi sự si mê giúp con người ta vị tha đến mức thánh thiện.
Từ đó tôi không bao giờ dám ý kiến gì nữa.
Hôm nay cách đây 5 năm trước,vào lúc 10h50 phút,ngày 4-3 Nhâm Dần(2010) mẹ đã từ biệt chúng tôi.Lúc đó,không có ông bên cạnh,nhưng tôi biết mẹ đã tha thứ tất cả để yên nghỉ về cõi vĩnh hằng.
Suốt 18 năm sống cùng tôi,tôi cảm nhận được nỗi buồn đã đóng đinh vào con tim nhỏ nhoi của mẹ,nhưng mẹ luôn dành cho người đàn ông của mình sự si mê của thời con gái và sự chịu đựng,vị tha của một bậc tu hành.
Hôm nay con bận coi thi nên hôm qua đã làm cơm tưởng nhớ mẹ.Chỉ mong con làm được như mẹ,mà khó quá.Xin mẹ hãy giúp con thôi giận hờn,thôi oán trách,buông bỏ nhẹ nhàng cho tâm hồn bình yên.
Viết trong ngày giỗ mẹ chồng
(BH15422)
Lửa
(Lời tựa cho avata)
Tôi đốt đời tôi chốn vô thường
Để tìm giá trị của yêu thương
Cháy những đam mê và khao khát
Nhận ra sa mạc cũng hoang đường!
Tôi chẳng tìm ai chốn vô thường,
Bởi vì nhân thế rất ẩm ương
Sống chết trần gian bi hỉ nộ
Sân si ái ố cũng khôn lường
Tôi hóa hồn tôi chốn vô thường
Để lòng tĩnh lặng giữa muôn phương
Vạn vật cháy lên rồi hóa Thổ
Trần gian sa mạc biến phi thường
(BH15510)
Dạo này cứ nhớ con quay quắt.Nó chẳng liên lạc gì.Bữa trước mình gọi điện nó bảo "dạo này con bận lắm,cố làm việc kiếm tiền để nuôi con của con". Đêm qua mơ thấy con dâu than rằng"anh ấy ích kỉ lắm,cấm con ăn kẹo" .Sáng tỉnh giấc phì cười vì cái kiểu tình yêu trẻ con của chúng.Cuối tháng sáu này mình lên chức bà nội rồi.Không biết thằng con mình nó có cảm xúc thế nào?Nhưng lòng mình cứ nôn nao y như mình sắp sinh con vậy. Haiza!
Con sắp làm bố
Con chờ ngày làm bố
Mẹ nhớ ngày sinh con
Ôi hạnh phúc vuông tròn
Cái ngày con xuống thế.
Hạnh phúc ngày làm mẹ
Đau đớn xé thịt da
Vật vã nước mắt nhòa
Niềm vui òa tiếng khóc
Cảm giác thôi cô độc
Một cận cảnh sum vầy
Cảm thấy mọi đắng cay
Được đền bù mĩ mãn
Cuộc đời là hữu hạn
Chỉ Tình yêu vô cùng
Con là tài sản chung
Chúa ban cho cha mẹ
Một ngày nào như thế
Con làm bố trẻ thơ
Mẹ sẽ chẳng bất ngờ
Khi thấy con tư lự
Một tình yêu bất tử
Chẳng bao giờ nhạt phai
Hôm nay hay ngày mai
Vẫn dịu dàng tha thiết
Tình mẫu tử con biết
Là Hạnh phúc ở đời
Cha Mẹ chỉ một thôi
Đừng bao nhờ quên nhé!
BH150514
Nóng! Nhưng lại sợ cái không khí âm u của phòng máy lạnh, nên đành bước ra bên ngoài. Một cái mặt đăm đăm khó ưa, tăm tối. Không khí dường như ngột ngạt bức bối đến mức muốn nổ tung. Bỏ mặc và thờ ơ ,chân vội vàng rảo quanh khu nhà.Gió lồng lộng,tiếng lá reo rì rầm.Tháp nước phun cầu vồng ngũ sắc... Vẻ đẹp có gì như rực rỡ lung linh,một chút ảo ảnh của giấc mơ Mỹ Phú.
Thế mà tịnh không thấy một bóng người.Lòng trống trải.Tâm hoang hoải.Chân bước đi vô định.Trí óc chợt nhớ vẩn vơ.Hồn tự dưng xao xuyến!
Gió cuốn quanh người,luồn qua mái tóc,thổi tung lên.Rối bời! Gió chạm làn da lành lạnh,tê tê.Gió thì thầm bên tai những âm giai hỗn độn.Gió vuốt ve môi mắt.Một cảm giác mát rượi cay cay.Gió thổi hơi nồng nàn của đêm mùa hạ.
Mát!
Rùng mình,
Lạnh.
Sương ngấm từng sợi tóc mai.Bờ vai chênh chao theo bước chân thiếu nơi dựa dẫm.Nỗi nhớ thấm từng gốc tế bào.
Run rẩy,
Lập bập quay về...
Thấy người bạn tốt nhất đang chờ đợi: Cái giường bốn chân.Thả mình trầm ngâm trong cảm giác thư thái
Tuyệt êm!
Giấc ngủ đến vội vàng
Mơ màng
Gió vẫn còn thổi ...
Tiếng ai vẳng trong giấc mơ xa xăm
(BH15519)

Thứ Sáu, 1 tháng 5, 2015

Kiếp nào ta còn có nhau?

Kiếp nào có yêu nhau,thì xin còn đến mai sau...
Vô tình nghe câu ca trộm lòng nghĩ ngợi
Thật vậy,yêu thương dù có lúc vơi đầy ,nhưng chỉ có ai hiểu rõ giá trị của yêu thương mới biết yêu thôi.

Bây giờ thiên hạ sống ảo,sống giả nhiều quá,đôi khi ta không phân biệt được khuôn mặt thật của tình yêu.Bởi Tình yêu đích thực thì chỉ có một,còn cái na ná tình yêu thì rất nhiều.

Này nhé, một cô vợ xinh xắn đảm đang,lúc nào cũng tuyên thệ "chồng em là số môt".Chồng chả hạnh phúc hay sao?
Này thì,anh chồng trông manly,luôn ưu ái vợ ở mọi nơi mọi chỗ,vợ chả hãnh diện là gì?
Kia kìa, em gái có chồng khác tộc,tự hào được gắn mác chồng Tây
Ô hay,bà góa bỗng dưng rạng rỡ,thơ ngây,hỏi ra mới biết nàng vừa tậu một nhân tình nhân ngãi.

Thế rồi có hôm,nghe thiên hạ xì xầm,cô vợ ngoan có nhân tình qua lại.Còn ông chồng hùng dũng,cặp kè hàng tá gái non tơ.Em gái đi Tây giờ bỗng thẫn thờ,biết bao giờ mới được về quê mẹ.Đời dở dang là thế,nên bà góa giận đời,chối bỏ lời cầu hôn

Hỡi ôi,cứ tưởng ai cũng vuông tròn.Thực ra chỉ là những tấn trò đời giả tạo.Ai cũng đeo mặt nạ cho mình để diễn tấn tuồng gia đạo.Mấy kẻ được mỉm cười vì một thoáng môi hôn.

Ta lột hết phông màn,bước về cõi thực cỏn con.Ta vô tư ngắm nhìn bình hoa cũ.Nó là phút yêu thương người cho ta trăng gió.Ta giữ bên mình để  đêm về ngửi được chút  hương yêu.
Và kia,gió mùa đông ấm áp một buổi chiều .Ta biết trời thôi dông bão.Hơi ấm gió đưa thật thà mách bảo: " ai bảo nồng nàn - làm đỏ một trời Đông"
Có một ngày ta biết nhớ mong.Gọi xôn xao cuộn vào trong gió.Mây lang thang vật vờ nơi ngõ nhỏ,nó bảo rằng: "có ai về xin gửi một chiều Xuân".
Không khoe khoang,không đưa ta đến địa đàng.Khi ta khóc ai biết lòng khắc khoải.Khi ta vui,ai lặng nhìn mê mải.Khi ta giận hờn ai dịu ngọt van lơn.
Đó chân tình, hạnh phúc nào hơn.Không đếm đong mệt nhoài đời khổ nhục.Cứ như thế mặc dòng đời trong đục.Ta chắt lọc vài lời cho hai chữ : cảm ơn
Cảm ơn ai không quản lụy ưu phiền.Đem cho ta phút bình yên vội vã.Cảm ơn người cho ta đời vất vả.Để ta hiểu rằng hạnh phúc thật nhỏ nhoi.Cảm ơn ai lừa dối traí tim côi.Cho ta biết thế nào là trống rỗng.Cảm ơn người đưa ta ra bể rộng.Ta biết mình bé nhỏ giữa hư vô.Cảm ơn  ai đã không chút hững hờ,Cho ta hiểu người cần thêm chia sẻ.Cảm ơn đời mở ra nhiều lối rẽ .Cho kiếp người bớt nông nổi đơn côi.

(BH15324)
Phượt một ngày,đi như chạy,ăn như có tội,uống như hoang mạc đang khát cháy...và rồi,thương phận hồng nhan của người đã khuất.Nhạt mồm,nhạt miệng.Nhạt cả chiều hôm.

Nhạt

Nhạt mất rồi,cơn  nắng quái chiều hôm.
Gió mênh mang,mây bồng bềnh hờ hững
Dấu những bước chân, mỏi đường xa, lững thững...
Che đậy khát khao, dẫm mơ ước nguội tàn.

Cứ tưởng mặt trời ở mãi nơi trần gian?
Để thổi bùng lên, đám tro tàn le lói.
Ánh hào quang dẫu rất là chói lọi
Cũng chìm trôi,khi vũ trụ vào đêm

Nhạt quá rồi hơi ấm những ngọt mềm
Thì thôi,đừng níu tình tri kỉ
Gió bay xa đi, mọi nẻo đường thiên lý
Gom hương nồng,lửa ấp ủ một mùa đông!

Thôi đợi làm gì,đò chiều ở bến sông
Tiếng gió thoảng, mong manh như tơ lụa.
Lời thì thầm để quên bên khung cửa,
Hoàng hôn nào,cũng gợi bóng liêu xiêu

Người mải mê , nỗi buồn bước cô liêu
Màu thời gian phủ trên từng sợi tóc
Tiếng thời gian nghe như là tiếng khóc
Hương thời gian nhàn nhạt   một chiều phai.

Nhạt,
Nhạt phai...

(BH15501)