Nước mắt của Mèo và sợi tóc bạc
(Gửi Mèo con)
Ôi những giọt nước mắt của Mèo
Ta thương em một phận người bé nhỏ.
Khi niềm tin đã hoàn toàn đổ vỡ
Giọt lệ nào cho thân phận xót xa
Cứ khóc đi,mặc tương lai nhạt nhòa
Ai thấu hiểu,một kiếp đời thua thiệt?
Phải buông trôi, giữa thói đời cay nghiệt,
Nước mắt của Mèo, mặn chát đắng cay.
Hãy tin rằng cuộc sống luôn đổi thay
Chỉ có thể tin vào mình thôi, vốn dĩ!
Hãy vững bước bằng con tim lý trí
Hãy yêu thương bằng ngọn lửa đam mê
Đừng mưu cầu, hy vọng ở lời thề
Mặt trăng ,mặt trời cũng chẳng hề vĩnh cửu.
Chỉ lòng ta,chỉ đời là hiện hữu.
Mình với mình,lắng đọng những suy tư.
Mỗi sớm mai, thấy nhan sắc chần chừ
Chợt nhận ra ,xuân chuyển màu ánh bạc.
Nhổ cọng tóc,sao lòng ta ngơ ngác?
Sợi xuân thì trắng xóa một niềm đau.
Nghĩ làm chi,cho cuộc sống thêm sầu.
Đời là thế,vô thường, tệ bạc.
Người là thế đổi thay,xơ xác
Chỉ tình yêu còn mãi với thời gian.
(BH15806)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét