Translate

Thứ Bảy, 8 tháng 8, 2015

Văn học là nhân học

Cả mấy tháng hè lên kế hoạch dạy Văn cho con,mà nó cứ tránh chớ.Biết nó ghét văn chương,lại mau quên nên mình giao hẹn,mẹ sẽ giảng bài cho con  trước hai tuần,khi con bắt đầu đi học.Hai tối rồi,kêu cu cậu đọc bài trước để mẹ dạy,hôm thì nó kêu đau bụng,hôm thì bảo đâu đầu,còn tối qua thì giả vờ buồn ngủ.

Sáng nay mình mới bảo nó,thôi chả học Văn nữa nếu con không thích.Hai mẹ con mình nấu ăn nhé.Cu cậu tham ăn mà,chịu ngay.Mình hướng dẫn nó làm món chả lá lốt,đậu xào tỏi và canh tôm trứng.

Nó hỏi sao phải học nấu ăn? Mình bảo khi mẹ bận không về được thì con sẽ tự làm mà ăn.Ăn uống bên ngoài toàn hóa chất độc hại,sẽ bị ung thư đấy.

Khi những miếng chả lá lốt đầu tiên được làm bởi chính tay nó đã bắt đầu dậy mùi thơm,cu cậu có vẻ hứng khởi.Nó miệt mài cuốn,mẹ mải miết chiên.Loáng một cái có một món được dọn ra bàn ăn. Dùng chính chảo mỡ rán chả lá lốt xào đậu Hà Lan,bỏ thêm chút bột nêm,tiêu,bột điều...hắn có món thứ hai với nụ cười mãn nguyện. Đến món canh trứng cu cậu căng thẳng vì phải xắt cà chua, hành lá vì sợ đứt tay.Hắn lóng ngóng cầm quả trứng mà không dám đập,mẹ đành phải giúp.

Bỏ chút dầu mè,phi hành xong,cho cà chua vào,nêm mắm,ít thịt tôm tươi bằm nhuyễn,bắt tay hắn đảo liên hồi.Hắn  than mỏi lắm rồi nhưng mẹ bảo chưa xong. Chờ nước sôi,cà chua nhừ đã,con sẽ thấy một điều kì diệu.Nó tròn mắt ngơ ngác hỏi: điều kì diệu gì vậy mẹ? Vũ điệu thiên nga con ạ. Vừa nói mình vừa đổ tô trứng đã đánh bông lên,nước sôi làm lòng trắng trứng kết lại nổi lên nhảy múa trong nồi y như một vũ công vậy.Mắt nó giãn ra thích thú.Thế là xong bữa trưa nhé.Con mẹ rất giỏi!

 Nó ngửa mặt lên trần nhà như không tin là nó đã làm được bữa ăn nhanh đến thế.Mình cũng mãn nguyện

Hai mẹ con dọn dẹp xong nằm dài trên sofa.
Mình hỏi nó.
-Có bao giờ bố dạy con nấu ăn không?
-Không,toàn ăn quán.Suốt ngày cơm tấm,sườn bì chả.
-Con có thích mẹ dạy con nấu ăn như hôm nay không?
- Thích lắm.Không khó lắm.
- Có một cậu bé tên là Nguyên Hồng,trong truyện "Những ngày thơ ấu",cha chết sớm,mẹ đi lấy chồng xa,nhà nội ghét mẹ,toàn nói xấu về mẹ với bé Hồng.Cậu bé ấy chỉ ước mơ được ngồi trong lòng mẹ thôi chứ không dám mơ được  mẹ nấu ăn hay dạy nấu ăn đâu.Con muốn biết cảm giác của cậu bé ấy thế nào không?
Nó lắc đầu
Mình lấy quyển sách lớp tám tập một,mở bài " trong lòng mẹ" đưa cho nó. Nó cắm cúi đọc.
Mình nằm bên cạnh chờ đợi.Chưa bao giờ có một đứa trẻ đọc chậm như thế.Mình sốt ruột,nhưng ráng kìm chế sự vội vàng.
Thế rồi nó cũng bỏ quyển sách xuống.Mắt tư lự.
Mình hỏi nó :
- Con thấy sao?
- Uhm Con may mắn hơn cậu bé đó vì con có mẹ,được mẹ dậy nấu ăn.
-Tốt lắm,con nói rất đúng
- Trong lúc con gói chả,có nhiều chiếc lá bị rách,con định bỏ đi,nhưng mẹ đã chỉ con cách xử lí thế nào?
-Lấy lá lành khác đắp lên?
-Đúng rồi.Dùng lá lành đắp lên lá rách cuối cùng con được miếng chả ngon,không phải vứt bỏ cái gì cả đúng không?
-Con rút ra bài học gì trong buổi nấu ăn hôm nay?
Cu cậu có vẻ hiểu vấn đề ,cười bẽn lẽn nhưng không diễn đạt được suy nghĩ của mình.
-Con nhớ này,hôm nay mẹ con mình cùng nhau nấu ăn và học hai bài học lớn trong cuộc đời.Một là:trên đời này không có gì hạnh phúc bằng ta được sống bên mẹ,được mẹ yêu thương dạy dỗ.Hai là,xung quanh ta luôn còn có những mảnh đời bất hạnh, đói rách hơn ta, đừng vứt bỏ,xa lánh họ,hãy chia sẻ một phần no đủ ta có ,ta sẽ có những miếng ngon chung.
Cu cậu gật gù liên tục.
Mình thở hắt ra,xong một bài giảng cho học trò ghét môn Văn.

Ôi giời dạy văn khổ như thế đấy,có ai thương cô giáo dạy văn chúng tôi không?

(BH15808)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét