Xa lạ
Trống trải những chiều xa
Cơn gió bùng nắng Hạ
Sao lòng mình xa lạ
Khờ dại và ngây ngô?
Trống trải vì âu lo
Giấc mơ không như thực
Có những điều ấm ức
Dằn vặt bờ môi mềm
Trống trải chiếu chăn êm
Một vòng tay đủ rộng
Ru ta vào cõi mộng
Tìm về ngày bình yên !
Thôi thì phải lãng quên
Một thời ta đã cháy
Ngọn lửa nào cũng vậy
Bập bùng hoài khát khao.
Trả lại những hanh hao
Người khuất chìm hư ảo
Qua đi ngày dông bão
Bình yên ru bình yên!
(BH15527)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét