Translate

Thứ Tư, 4 tháng 12, 2013

Tưởng …

Cứ tưởng là cuộc sống nhạt thế thôi
Sáng nắng chiều mưa dòng đời quay hối hả
Một vạt nắng làm bóng chiều nghiêng ngả
Một giọt sầu xô ngã trái tim đau

Cứ tưởng là sẽ mãi chẳng thấy nhau
Nhưng ai biết cuộc đời nhiều ngõ lối
Và dẫu biết yêu thương là cái tội
Của loài Người trả nợ kiếp đa mang

Vẫn biết là khi đã bước sang ngang
Thì Hạnh Phúc ,Niềm Đau là định mệnh
Những mộng mơ chập chờn bao ảo ảnh
Sẽ chìm trôi trong những gánh lo toan…

Cứ ngỡ là người thôi hết đa đoan
Nhưng bến mơ ,cõi chờ tràn hoa bướm
GIữa không gian bạt ngàn mây gió lượn
Thoảng hương chờ, hồn mải miết đi hoang ...
 

(BH1312-02)

Cảm xúc 

Thuyền tình một chiếc lênh đênh
Tay chèo đã mỏi chông chênh nắng chiều
Cơn say thức tỉnh đường yêu
Nghĩa ân mới hiều những điều đắng cay
Người tình khắc khoải hao gầy
Bến tình phiêu bạt giăng đầy dối gian
Làm chi con quạ kêu đàn
Cho ai thương nhớ mênh mang cõi trần ?
Cung thương gieo những nốt trầm
Lời yêu thánh thót trong ngần tiếng tơ
Nhớ thương tím cả chiều mơ
Người ơi ai biết bây giờ nhớ ai ?


(BH1311-30)

Thứ Hai, 18 tháng 11, 2013

Ngày 20/10 ngày của phụ nữ VN , Tôi biết có nhiều đức lang quân rối tinh lên nhưng chỉ là thực hiện nghĩa vụ mà thôi .Tôi trộm nghĩ cần chi phải sống như là vợ là chồng . Bởi cuộc sống vợ chồng sẽ tiêu dần cái thi vị của tình nhân. Tình nhân mà chỉ để thỏa mãn những khát khao dục vọng thì lại trở thành gánh nặng của kẻ lãng du tình…Thế nên hãy là tri kỉ tri âm của nhau có khi lại hay hơn là vợ chồng ,là nhân ngãi
Chả biết có đúng vậy không nhỉ . (Sorry các bạn gái nếu suy nghĩ ấy không làm bạn vui …xin đừng ném đá tôi nhé)

Hồng nhan tri kỉ

Cả đời ta , ta mải miết đi tìm
Không phải là em .Người vợ hiền
Hai bàn tay đảm…
(Bởi ta sợ những lời lảm nhảm)

Không phải là em .Cô nhân tình .
Đưa ta vào vùng trời phiêu lãng…
(Bởi ta sợ bị trách hờn là người quên lãng)

Mà là em
Hồng nhan
Tri kỉ
Tri âm !

Ta yêu em !
Tình yêu thánh thiện âm thầm.
Một ngày kia
Mê say thổi bùng lên ngọn lửa tình ngây ngất.
Buông thả đam mê
Hững hờ rơi đâu mất,
Ta si mê
Khắc khoải một mùi hương,
Thoảng chút dịu dàng
Đong chút yêu thương,
Khe khẽ dư âm
Chạm tình đáy mắt ,
Vội vã bàn tay
Dại khờ vương kí ức,
Thổn thức con tim
Nỗi nhớ cứ đong đầy ,

Ta biết rồi
Ta đi tìm ai trong mây
Níu giữ ấm êm
Cho người vợ hiền, dâu thảo
Quên tình nhân, ta quên tình hư ảo
Ta chỉ nhớ em thôi
Tri kỉ hồng nhan ,,,

Thế giới này toàn những dối gian
Nhưng có em ta biết mình chân thật
Ta có thề khóc cười ,sáng say,chiều tình
Ngu ngơ
Vờ vĩnh
Dại dột tham lam …

Ta biết mà
Em sẽ không than van
Em sẽ đợi ,sẽ nghe, sẽ xóa tan hờn giận
Em –cả đời- tôi kiếm tìm lận đận
Và một ngày
Nhan sắc
Hóa hồng nhan …


(Viết trong ngày 20/10/2013)
(BH1310-20)
Lâu lắm mình ko bình nhạc mặc dù vẫn nghe. Ko phải vì bài hát ko hay mà bởi bình nhạc phải có cảm xúc trước giai điệu và ca từ của bài hát. Và đôi khi nó phải phù hợp với tâm trạng hoàn cảnh của người nghe nữa.Hôm nay nghe bài hát này lại nổi hứng tìm tòi …cái hình ảnh ảo trong bài ca
Mình thích cái cách cô gái bày tỏ suy nghĩ của cô ấy.Khoảng cách và sự xa cách ấy là “hoàn cảnh vô thường” để hình hài nỗi nhớ. Nỗi nhớ đi hoang, lang thang suốt cõi trần mỏi mệt và đôi khí nó chạm vào ngóc ngách của miền kí ức bình yên để khao khát một giấc mơ ngọt ngào : Một vòng tay siết chặt,một bờ môi ấm áp, một ánh mắt tươi vui…Bóng dáng của Hạnh Phúc hiện ra ở một bến mơ thật huyền ảo, nửa thực, nửa hư, có mà không ,rất gần gũi mà lại xa vời…nhân vật trữ tình xuất hiện cũng kì lạ, mơ hồ tựa khói thuốc ,bờ vai êm ái , giọng cười tinh quái và bỏ lại một lời thì thầm mỏng mảnh như sương khuya …
Đó là sức quyến rũ của ảo ảnh trong TY
Nó khắc khoải đến day dứt
Nó khát khao đến tận cùng
Để chỉ xác nhận : “Vì anh chưa tới ,ở đây mình em ,TY chỉ mãi là giấc mơ”
Và cô gái mãi kiếm tìm : anh đang ở đâu ? ở đâu ???
Giấc mơ vẫn chỉ là giấc mơ thôi !!!!

(BH1310-29)
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Chi-La-Giac-Mo-Uyen-Linh/ZWZFWO96.html
Cho ngày bình yên 

Bình yên một cõi vô thường
Cho ta tĩnh lặng yêu thương cuộc đời
Biết là nước chảy sông trôi
Thuyền đời thì vẫn ngược xuôi bến bờ
Cây đa bến nước con đò
Ở đâu cũng thế ,cánh cò khác đâu ...?
Súng,Sen có khác gì nhau
Cũng từ bùn đất mà cầu thanh tao
Chỉ khi ta hiều vì sao
Mới hay nhân thế biết bao vô thường!


(BH1310-30)
Lá thu

Lá thu  thì đã úa vàng
Trái tim thì cũng nhẹ nhàng tái tê ...
Tím màu nhung nhớ đam mê
Hay là Khắc khoải đi về cõi mơ ?

(BH1311-06)
Cây tình yêu

Tự lúc nào ta đã ươm một mầm cây yêu thương từ những gì vụng dại. Mỗi ngày đi qua, ta vun đắp nó bằng những khát khao chân thành . Cây yêu thương lớn lên trong sự ân cần , trưởng thành dưới bàn tay dịu dàng mềm mại của thương yêu . Một ngày kia ,nó biết nhẹ nhàng duyên dáng đón chào bình minh.Mỗi khi chiều buông,nó thoảng nhẹ một nỗi nhớ xa xăm, ngóng trông một bóng hình đắm đuối.Đêm đêm, nó thao thức chờ mặt đất phủ sương, lắng nghe từng âm thanh bé nhỏ của thinh không, nếm trải từng giọt sương đêm ,ngưng đọng cảm xúc, thu giữ những tinh túy của đất trời về mình. Một buổi sớm mai, nụ hoa hé mở ,sắc hồng rực rỡ, hương thơm ngào ngạt…Từng đàn ong bướm ríu rít về bên, cây yêu thương biết mình đã chín.
Nhưng nó đang chờ đợi một điều gì khác. Không phải là những cánh điệp mơ màng . Bao khát khao và cảm xúc nồng nàn gủi vào trái thơm chờ ngày kết mật .Cây tình yêu đang chín chắn đợi chờ.Quả yêu thương đang ngậm đòng mong nhớ . Nuôi những cảm xúc bồi hồi,giữ những vùng tri giao thơ dại,nó đang chắt lọc tinh túy,;loại bỏ những tạp chất ,hương thừa để có một mùi vị khác biệt.Mùi của đồng nội trong mùa thu thanh trong, hương của đắm say khao khát nồng nàn
Mật của tình yêu đọng lại trong tâm hồn ta : giữa hai cõi thực và mơ, xa và gần, …ảo giác và tri giác ….mà ta chưa biết hết.

(BH1311-9)
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Lang-Le-Noi-Nay-Khanh-Ly/ZWZA0U0I.html



Khoảng Trống 

Vẫn biết tình yêu không bao giờ có lỗi
Nhưng vì 
“Hôn nhân là cuốn tiểu thuyết hay
Nhưng nhân vật chính chết tự trang đầu”
Khoảng trống tâm hồn chỉ là chậm hay mau 
Sẽ phủ kín hồn ta bằng những điều vụn vặt
Nào cơm áo gạo tiền ,
Nào cái con , trách nhiệm .
Cả những nghĩa ,tình mắc nợ tự xa xưa,..
Nó quẳng đời ta vào vòng xoáy mây mưa
Rồi để lại những khoảng trời trống vắng
Tình yêu dại khờ ,yêu thương nồng đậm
Bỗng trở nên xa xỉ tựa vàng mười
Người rất gần mà sao quá xa xôi
Nàng tiên –thiên thần hóa thành điều giả dối
Tâm hồn ta tự rẽ về hai lối
Bải hoải cõi lòng ,tâm tình thay đổi
Đọng bờ môi là chua chát xót xa
Vương con tim những lãng đãng nhạt nhòa
Thấm trên da một làn sương lạnh lẽo
Hằn trong đôi mắt một thời trong trẻo
Lửa nồng say chìm ngún với tàn tro ..
Xin Bình yên ,
Cháy hết những âu lo …

(BH1311-13)

CỐM VÒNG HÀ NỘI 

Nhớ lại …Bữa ấy… thèm cốm ..ao ước… có cốm để ăn .
Một người bạn đã bỏ công tìm bao nhiêu địa chỉ mua Cốm ở SG gủi cho mình nhưng rồi cái cơn thèm khát cũng qua đi mình quên luôn và ko đi mua Cốm. Vài hôm sau có một người bạn dúi vào tay mình gói Cốm còn bọc lá sen xanh thơm ngát…Buổi chiều ấy mình dạy học mà hương Cốm cứ thoang thoảng …dịu dàng

Hôm nay dạy bài tùy bút của Thạch Lam “Món quà của lúa non : Cốm” mới hay Cốm hình thành thật kỳ công : từ hạt thóc nếp, nảy lên cây lúa nếp, nó chắt lọc những tinh hoa của đồng cỏ ,hương trời để hình thành giọt sữa trắng đục, dưới tác động của ánh nắng mắt trời, giọt sữa dần đặc lại.Chưa quá đông cứng nhưng không còn là chất lỏng nữa, người dân làng Vòng chọn thời điểm thích hợp hái về chế biến thành Cốm. Việc chế biến Cốm chẳng đơn giản chút nào .Nghe nói chỉ có người Làng Vòng mới có bí quyết làm Cốm dẻo thơm, có vị ngọt thanh mát.Bí quyết ấy được thực hiện bởi những thiếu nữ làng Vòng, và họ khắt khe, gìn giữ sự bí mật ấy, truyền từ đời này sang đời khác…
Thành ra mới hiểu : Cốm kết tinh tất cả sự tinh túy của đất trời,thấm đẫm những giọt mồ hôi và chứa đựng những bí quyết sự khéo léo tinh tế của người dân Làng Vòng Hà Nội.

Cho nên, Cốm không còn là món ăn dân dã thông thường.Nó đã trở thành thứ quà của quê hương ,là nét đẹp văn hóa của người Việt trong các dịp lễ Tết –đặc biệt là lễ nghi cưới hỏi. Cái thanh ,sạch, dịu dàng tinh khiết của Cốm trở thành biểu tượng của Tình yêu, của quê hương xứ sở…lưu luyến lòng người

Vậy thì thưởng thức Cốm ra sao ?
Người ta thường dùng lá Sen để gói Cốm. Sen sinh ra là để gắn liền với CỐm.Bởi cái hương ngan ngát của Sen như là để làm tăng mùi đồng nội của Cốm vậy.

Cốm ko phải là thức ăn của người vội vã. Ăn Cốm phải ăn từng tí chút, nhâm nhi ngẫm nghĩ cái hương say ,vị ngọt của đồng nội, cảm nhận sự lan tỏa dịu dàng của hương sen và hình dung ra bàn tay dịu dàng êm ái , chiêm ngưỡng cái dáng vẻ uyển chuyển của những cô gái Làng Vòng ,gánh những thúng Cốm đi bán rong trong các ngó ngách của Hà thành, thì mới thấy hết nét đẹp của Cốm. Vẻ đẹp dịu dàng, nhuẩn nhị, thanh tao.

Người mua Cốm vì thế xin hãy nâng niu ,chiu chắt ,trân trọng từng gói Cốm thơm mềm thì mới đúng là biết cách thưởng thức.Cái cách ứng xử, ăn uống thanh tao của người Hà Nội vậy!

Cảm ơn hai người bạn của tôi đã cho tôi thêm những cảm xúc thật đẹp về Cốm. Đó là tình bạn chân thành, sự quan tâm dù rất nhỏ, nhưng cái tình thì quá lớn lao mà tôi không thể đo đếm được.Bữa ấy tôi vừa ăn Cốm vừa khóc.Và bây giờ tôi hiểu được vì sao tôi lại khóc. Thạch Lam bảo : CỐM LÀ LỘC CỦA TRỜI, LÀ SỰ KHÉO LÉO CỦA NGƯỜI VÀ SỰ NHẪN NẠI CỦA THẦN LÚA . Còn với tôi : CỐM LÀ HƯƠNG TÌNH BẠN CỦA TÔI MÀ HÔM NAY TÔI MỚI NHẬN RA

(BH1311-14)

Thứ Bảy, 28 tháng 9, 2013

Thu …

Mùa thu hương Cốm lả lơi  
Sương thu dường đã thả rơi nỗi sầu
Mắt người đã bớt khổ đau
Lòng người vợi bớt nỗi sầu xót xa.
Môi hồng thắm sắc hương hoa
Tóc dài buông thả đi qua dòng đời
Hương Tình quyến rũ gọi mời
Người Tình thấp thoáng xa vời …cõi mơ
Si Mê vướng cái dây tơ
Giăng giăng lối mộng ,ơ hờ tương tư
Cơn Say để lại mây mù
Che Tâm phủ Chí ngất ngư bến Tình
Cuộc đời một kiếp phù sinh

Mùa Thu khẽ chạm để mình  …nhớ thương

(BH139-28)

Cốm Thu

Hoa sen chưa kịp đi tu
Đất trời đã nhuộm màu Thu óng vàng
Hương Tình chưa kịp nồng nàn
Mưa bay, gió thổi tan hoang cõi lòng
Nhan Sắc là phải long đong  
Bão đời bất chợt đôi dòng lệ rơi…
Thuyền đời Thu đến… chơi vơi
Thuyền Tình Thu hẹn …lả lơi bóng người
Bỗng nghe trong gió Sen cười
Âm vang khản gọi…
Ơi ời

Cốm Thu !

Thứ Hai, 23 tháng 9, 2013

Mấy hôm nay sao trời mưa nhiều thế? Trời buồn gì mà trút lòng trút dạ xuống trần gian thế nhỉ. Hôm nay nhìn thấy những chiếc lá rơi chảy theo dòng nước trong cơn mưa,chợt thấy lòng xôn xao kì lạ.Tự dưng nghĩ đến câu chuyện ngày xưa bố mình kể về chiếc “thuyền manh”.
Có một cô gái xinh đẹp bị tiến vào cung vua. Nhưng nàng đã lỡ yêu thầm trộm nhớ một người con trai cùng làng.Cuộc sống trong cung chẳng toại nguyện như ý,nên lúc nào nàng cũng buồn rầu đau khổ. Một hôm ,ngồi nhìn dòng nước chảy nàng chợt nảy ra ý định làm thơ viết lên lá cây thả theo dòng nước, hy vọng anh người yêu ở hạ lưu có thể nhặt được và hiều được tâm tư nhớ thương của nàng.
Thế là từ đó ,ngày nào nàng cũng viết một bài thơ lên lá ,thả vào dòng nước . Chiếc là trôi trông y như những chiếc thuyền nhỏ. Nàng gọi đó là “Thuyền Manh” .Một ngày nọ chàng trai vì cũng tương tư nàng mà buồn rầu ra bờ sông ngóng về phiá kinh thành. Bất chợt chàng nhìn thấy nhiều chiếc lá vật vờ trên dòng nước, mới vớt lên coi, ko ngờ nhận ra tâm tư cảm xúc của người yêu mình ở nơi xa. Chàng đã nhặt những chiếc là ấy mang về nhà cất giữ cẩn thận .Ngày nào chàng cũng ra bến sông để ngóng tìm những chiếc thuyền manh ấy …
Sau này nhà vua viết chuyện đã xử chém nàng. Còn chàng trai cứ ngồi mãi ở bến sông rồi hóa đá trong đợi chờ tuyệt vọng.

Lao Xao

Lao xao con sóng xô bờ
Xôn xao trong dạ thẫn thờ năm canh
Mong manh chiếc lá rời cành,
Tròng chành những chiếc thuyền manh cập bờ.
Tìm người trong mộng trong mơ 
Sóng tình mới chạm… dây tơ đã chùng 
Tình yêu đẹp đẽ lạ lùng
Đa đoan vương vấn ngại ngùng dây dưa
Cõi Trời sáng nắng chiều mưa
Cõi Tình cay đắng đong đưa trăm chiều 
Yêu thương khắc khoải bao nhiêu, 
Con tim nhỏ bé chịu nhiều xót xa.
Lao xao thôi phải đi qua
Nếu không lạc bến 
An Hòa 
Cõi Yên

(BH139-23)

Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2013

Nàng Tuyền ơi ,mong là đêm qua nàng đẽ hết buồn nhé. Ta thấy con tim nàng đã vui trở lại rồi ...
Một ngày mới với "con tim đã vui trở lại" để tiếp tục chiến đấu .tiếp tục yêu thương ,tiếp tục hẹn hò ... nữa nhé .
Trứng sẽ ko chọi đá đâu nhé ...he he

Vui

Cứ tưởng Người buồn ta về đây.
Nâng ly cùng cạn chén vơi đầy.
Ba chai chưa đủ tan sầu hận,
Sáu giác quan nào, có biết hay?
Chỉ biết cuộc đời thì ngắn ngủi
Niềm vui hạnh phúc chỉ gang tay.
Trăm năm biết mấy ngày vui thế?
Đong thương cất nhớ một đêm say …

http://www.youtube.com/watch?v=ymIPPOoECHI


Giai điệu sâu lắng mơn man, bài hát và giọng ca của Nguyên Khang như một lời ru êm ái cho ta lạc vào thế giời của yêu thương .. tràn đầy khao khát ,khắc khoải tê dại một nỗi buồn sâu thẳm 

Có lẽ họ đang phải xa nhau.. .chàng vỗ về người yêu “đừng khóc nữa !” Chàng gợi lại những kỉ niệm còn ngay ngất trong tim chàng .Chàng say cái không gian thu vàng lá úa mà sâu lắng dư vị lãng mạn .Say nụ hôn ấm nồng,bần thần đắm say.Say vòng tay ôm xiết quấn quýt không muốn xa rời …Một cảm giác thực về hạnh phúc của đôi lứa đang gọi mời …

HP đôi khi đơn giản chỉ là những giọt nước mắt lăn trên má người tình… Bởi “người đã hứa” và ta không quên.. Cơn say tình nghìn năm chưa tỉnh.Thứ men say như mật ngọt của thiên đàng dường như đã kết thành ngọc đá lung linh kì diệu làm người ta mãi ngẩn ngơ …

Càng ngẩn ngơ, nỗi nhớ càng cồn cào Chàng đang cô đơn trong nỗi buồn nôn nao tê tái . Sự xa vắng càng làm kỉ niệm thêm đầy.Nó réo gọi trong kí ức chàng : một hình bóng ,một nụ cười đã hóa rong rêu ….và tan nát vì cách biệt và đợi chờ

Ngày trôi đi ,hình ảnh đẹp về người con gái cũng dần bị lãng quên.Thời gian như một phép màu lạnh lùng và tàn nhẫn cuốn trôi mọi kỉ niệm …

Nhưng dù thế nào
Chàng vẫn nhớ về em
Vần sẽ vì em mà hao gầy
Luôn muốn cùng em đắm say …


"Ta muốn cùng em say"
(Nguyên Khang trình bày )

Người yêu, người ơi đừng khóc nữa
Vàng thu tàn lá úa
Tình yêu như rượu cay
Ấm bờ môi từ đây
Yêu mãi vòng tay này
Hãy vui trọn đêm nay

Người yêu, người ơi đừng khóc nữa
Tình yêu người đã hứa
Nghìn năm vẫn còn say
Hãy cạn ly chiều nay
Vui với tình yêu này
Ta muốn cùng em say

Một ngày không có em
Nhớ xôn xao bàng hoàng
Một đời xa vắng em
Réo âm vang muộn màng
Một ngày em không tới
Một ngày em không nói
Nụ cười rong rêu mãi
Nát tan

Ngày mai tàn phai màu hoa cũ
Thời gian cuồng thác lũ
Hoàng hôn rơi đầy tay
Sẽ vì em từ đây
Cho những ngày hao gầy
Ta muốn cùng em say.

http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/ta-muon-cung-em-say-nguyen-khang.bAQJqC_oXq.html


Khởi nguồn của cảm xúc bắt đầu từ “nơi ấy” . Nơi ấy nhưng chẵng rõ là nơi nào.!Nhưng nó được cô gái xác định một cách mơ hồ là nơi có “in dầu chân” của ai đó đi qua trên phố quen. 
Một dấu chân trên phố có vẻ như rất cụ thể dễ tìm nhưng sự thật chẳng bao giờ tìm được.Dấu chân hữu hình bỗng trở nên vô hình nhưng nó chứa đựng tất cả những xúc cảm mãnh liệt để tạo một dầu ấn thiêng liêng : phút giây diệu kì!
Đó là phút giây chàng trai xuất hiện và như một tiếng sét ái tình -làm cô gái khát khao và mộng tưởng:
Em đã được nhìn thấy anh
Em đã được hôn tóc anh
một sự chuyển đổi diệu kì của các giác quan từ thị giác chuyển sang xúc giác. cái “nhìn” ,đã có vị ngọt của ”nụ hôn” tạo nên Phút diệu kì -phút giây thăng hoa của tình yêu đẹp,của một niềm hạnh phúc tròn đầy.

Nhưng,hạnh phúc luôn là món quà xa xỉ của cuộc đời mấy ai nắm giữ được thực sự.Sự đam mê ngây ngất của cô gái đột ngột bị buông rơi khi cô gái nhận ra “phút điệu kì “ chỉ là một :giấc mơ đêm về ,đã tan trươc bình minh”
Vâng ! giấc mộng đã tan nhanh như chính những ảo ảnh mà nó mang đến trước đó.Sự thật buồn hiển hiện : một tiếng hát chơi vơi trong gió –một trái tim lạnh giá vô cảm -người đã xa ngươi-tình đã vụt bay
Cô gái biết rõ “anh đi rồi “ nhưng sự si mê khiến cô bang hòang ngơ ngác.
Biết anh đi rồi, rất xa xa vời
Mới hay em vẫn còn mơ
Rồi mai thức giấc chợt anh đi mất
Nhớ nhung còn trong câu hát

Bao lời nhắn nhủ trải ra trong câu hát này :
Đừng để biết yêu rồi mới biết bị mất tình yêu.
Đừng để bị thức tỉnh rồi mới biết ta đang còn mơ.
Đừng để biết nhớ nhung rồi mới hay thế nào là vô cảm

Thời điểm “rồi mai thức giấc” rất riệng tư của mỗi người bỗng trở nên “rất chung” trong cuộc sống thường nhật của chúng ta. Không ai trong chúng ta không ít nhất một lần cảm nhận được phút giây mất mát-thiếu thốn, hụt hẫng ấy trong cuộc đời sau một lần tỉnh giấc .
Lời kết của bài hát đúng là một câu hỏi: Biết anh đi rồi, rất xa xa vời ...giờ này anh ở đâu? Dư âm của giấc mơ cứ dày vò những trái tim cô đơn. Cô gái đã nhận ra bến bờ cùa ảo vọng-noi mà hanh phúc chỉ là những giấc mơ -không có “ngày về” nên người ta phải mai sống trong mộng tưởng.
Dáng anh bên thềm, thoáng qua êm đềm Dẫu sao trong mơ vẫn còn anh…

Bài hát : Rồi Mai Thức Giấc
Sáng tác: Tường Văn

Nơi ấy từng in dấu chân
Có mấy lần trên phố quen
Anh đến và mang phút giây diệu kỳ
Ấm êm những ngày qua
Em đã được nhìn thấy anh
Em đã được hôn tóc anh
Nhưng chỉ là trong giấc mơ đêm về
Đã tan trước bình minh

Giờ đây em hát cùng cơn gió mát
Gió theo trái tim xa xôi
Biết anh đi rồi, rất xa xa vời
Mới hay em vẫn còn mơ
Rồi mai thức giấc chợt anh đi mất
Nhớ nhung còn trong câu hát
Dáng anh bên thềm, thoáng qua êm đềm
Dẫu sao trong mơ vẫn còn anh

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Roi-Mai-Thuc-Giac-Tuan-Hung/ZWZ99A6C.html


AAi cũng biết Tình Yêu không mãi mãi .Nhưng khi yêu , trong mắt nhau họ là tất cả của nhau ,thuộc về nhau ,vĩnh cửu và vĩnh hằng …Nhưng những tinh yêu đẹp có phải là lúc nào cũng “thuận buồm xuôi gió “ hay không ?
Sự thật những tình yêu đẹp lại là những tính yêu “trái ngang” không thỏa nguyện.Dù sao thì “muộn màng “ nhưng hy vọng “dài lâu “ bời trong đội mắt em anh là tất cả …Tất cả cho một tình yêu nhưng không mãi mãi

Tặng các bạn bài hát tình yêu đẹp cho ngày cuối tuần nhé .Cùng bài thơ mới nhất của mình về tình yêu không mãi mãi

Tình yêu không mãi mãi .

Ai cũng biết Tình Yêu không mãi mãi
Nhưng con tim sao khắc khoải mong chờ
Tận đáy lòng vẫn khao khát mộng mơ
Trái tim yêu ngập ngừng nơi bến Nhớ …
Tình thoắt đến rồi đi cùng cơn gió
Phủ hồn ta xanh mát dịu đêm trăng
Hương tình yêu thoang thoảng mãi dùng dằng
Mong manh nhớ, và lặng thầm xao xuyến

Ôi muôn thuở cái chữ tình: Lưu Luyến
Khi : Yêu –SAY–Mơ -Mộng - cõi Mê Si
Khiến người ta chẳng biết phải làm chi
Thôi hãy nhớ Tình yêu không mãi mãi
Nếu đã Yêu xin đừng yêu mê mải
Nếu đã Say xin dừng ngưỡng đam mê
Nếu đã Nhớ ..bình yên một cõi chờ
Nếu trót Thương xin gửi lòng chân thật

Cuộc đời này có bao điều còn mất
Tính yêu sẽ mãi còn …
Nhưng ko thể dài lâu !
Nên Hạnh Phúc là hai tiếng khổ đau
Của người đi tìm tình yêu mãi mãi .

http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/nhu-da-dau-yeu-ngoc-lan.-wR7n5cdJv.html


Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2013

Đóa hoa vô thường

Những gì luôn thay đổi là vô thường.Vô thường là những thứ ko tồn tại mãi mãi .
Cuộc đời là cõi vô thường. Nhân gian cũng vô thường thôi : Thân vô thường ,Tâm vô thường, Hoàn cảnh vô thường. Vô thường mà lặp đi lặp lại thánh quy luật bất biến lại hóa thành Thường. Vì thế ranh giới về khái niệm Vô thường và Thường chỉ là tương đối.Nhưng ta phải hiều cái Vô thường để mà ứng xử trong cuộc sống hành ngày.

Cuộc sống mang đến và mang đi mọi điều theo một vòng luân hồi :sinh lão bệnh tử .Cho nên ta phải biết chấp nhận và đón nhận số phận. Không quá mừng vui tự mãn khi HP tràn đầy mà cũng đừng rầu rĩ sầu bi khi niềm đau ập đến.
Cái gì đến sẽ đến , cái gì ra đi sẽ phải ra đi .Hạnh phúc không phải là những gì mà cuộc sống mang lại cho ta, mà chính là do ta tự cảm nhận mà có. Hoàn cảnh xung quanh cũng không mang lại cho ta hạnh phúc, mà muốn có HP ta phải tự tìm và xây đắp từng ngày. Hạnh phúc không phải là sự mất mát trong quá khứ,cũng không phải là những kỳ vọng trong tương lai, mà là những cảm xúc hiện hữu trong ta ở thời điểm hiện tại.
Ta hãy sống bằng sự chân thành để cảm nhận HP trọn vẹn từng ngày, từng ngày, chúng ta sẽ có niềm hạnh phúc trọn vẹn.
Đôi khi HP chỉ là một cảm giác bình yên trong cõi tạm mà thôi .
Bình yên không phải là khi ta sống ở một nơi yên tĩnh, mà đó là sự tĩnh lặng ,an yên của tâm hồn –nhờ thế dẫu có ở nơi ồn ào náo nhiệt xô bồ tới đâu, lúc gặp khó khăn trắc trở thế nào , ta vẫn thấy lòng mình thanh thản, không gợn chút xôn xao bâng khuâng.
Hãy giữ tâm an chí vững tình đầy !
Theo thuyết vô thường đó , bài hát “Đoá hoa vô thường “ đi tìm những cái Vô thường trong cái Thường của Cõi Tạm mà thôi.

Ta bắt gặp một Người đi tìm cái Vô thường trong cái “Thân vô thường” của “em tôi “ :Mình hạc xương mai ,một cành hoa khôi , một nụ cười mong manh ,một mảnh hồn yếu đuối …Chính nét đẹp vừa thực vừa ảo làm Người mải miết tìm, tìm mãi không mỏi mệt…
Và người tìm ra cái “Tâm vô thường” của “em tôi “trong không gian “bốn bề thơm ngát hương trầm ,trong tiếng nhạc hân hoan , trong ánh trăng vàng …và nhận ra em chính là đóa quỳnh hương thơm ngát làm ngây ngất tâm chí Người
Người vui lắm với cái vui của trần thế : Từ nay tôi đã có em bên đời … líu lo …nói thưa ..và người thấy có bóng dáng mình trong dáng em ngồi … Niềm hân hoan trong Người bừng dậy .Đó là Hạnh Phúc –HP của duyện phận –của sự hội ngộ ,sự gắn bó, gần gũi, thân thiết …HP của một mái ấm yên bình mà giản đơn .
Rồi Người nhận ra những “Hoàn cảnh vô thường” làm nên nỗi buồn vui muôn thuỡ của tình yêu : Một “Mùa đông cho em nỗi buồn” …Một mùa xuân cho em tiếng chim hót “tên là ái ân” ,” Gió muà thu rất ân cần “ cho em sự bình an tĩnh lặng hay là một sự nguội lạnh và nhàm chán ? ..để đến một buổi chiều em ra đứng cuối sông, nói lời trăn trối cho cuộc tình. Xác nhận :“Một thời yêu dấu đã qua gót hồng em muốn quay về Dù trần gian có xót xa cũng đành về với quê nhà….” Thế đấy , sự vô thường của hoàn cảnh làm ra sự vô thường của cõi Chí Tâm
“Sen hồng một nụ, em ngồi một thuở Một thuở yêu nhau có vui cùng sầu Từ rạng đông cao đến đêm ngọt ngào. Sen hồng một độ, em hồng một thuở xuân xanh.”
Đóa sen của cõi tịnh Thiền, Vô thường trong Thân, Vô thường trong Tâm và Vô thường trong hoàn cảnh sống…để rồi đi tới cái Thường tình của nỗi buồn nhân thế : Sen buồn một mình. Em buồn đền trọn mối tình .
Và hệ quả là Nhân thế lại chơi vơi , cuộc đời lại sầu thương vợi vợi :
“Từ đó trong vườn khuya .Ôi áo xưa em là một chút mây phù du Đã thoáng qua đời ta.Từ đó trong hồn ta ôi tiếng chuông não nề. Ngựa hí vang rừng xa vọng suốt đất trời kia .Từ đó ta ngồi mê ,để thấy trên đường xa .Một chuyến xe tựa như ,vừa đến nơi chia lìa.
Từ đó ta nằm đau, ôi núi cũng như đèo. Một chút vô thường theo, từng phút cao giờ sâu. Từ đó hoa là em, một sớm kia rất hồng .Nở hết trong hoàng hôn, đợi gió vô thường lên. Từ đó em là sương ,rụng mát trong bình minh. Từ đó ta là đêm ,nở đóa hoa vô thường”
Những cái vô thường của Tình yêu đã làm nên những cảm xúc vĩnh cửu của si mê …đóa hoa Vô thường không còn vô thường trong lòng Người nữa. Nó đã trở thành cái đẹp và nỗi buồn bất biến trong TÂM vô thường của nhân gian .
Mình không phải là phật tử. Mình cũng không nghiên cứu về Phật pháp. Chỉ là cảm nhận của riêng mình khi nghe bài hát này thôi.Có gì mà không đúng thì các bạn góp ý nhé. Trong cảm giác thư giãn của ngày nghỉ thử lắng nghe giai điệu vô thường để tìm về cái vĩnh cửu của TÂM CHÍ TÌNH trong THÂN ta nhé .

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Doa-Hoa-Vo-Thuong-Hong-Nhung/ZWZ9BIE8.html

Thú thật mình chưa bao giờ tin vào sức mạnh của TY. Bởi mình vẫn ko có niềm tin vào “một nửa còn lại ” của thế giới …và trong suy nghĩ của mình sự thăng hoa của TY chỉ là ảo giác cho ta mơ mộng mà thôi. Nhưng khi nghe bài hát này mình biết có điều gì đó mà mình đã lầm tưởng hoặc là mình đã sai ,mình đã cảm nhận được cảm giác thăng hoa ấy...

Có một cơn say đủ để ta chuếnh choáng. Có những khát khao đủ để ta mộng mơ. Và có cả những cơn mê khiến người ta liều lĩnh…. Tất cả : những cơn say,khát,mê ấy hội tụ trong cảm giác ngây ngất trào dâng bất tận. Ấy là khi khi người ta ở đỉnh của thế giới -ỡ cõi thiên đàng của ái tình.

Bài hát với giai điệu rộn ràng, tươi vui , nhẹ nhàng mà thấm thía,đến mê ly. Một cảm giác thích thú kì lạ khi thế giới chợt bé nhỏ dưới chân mình ...Có phải là TY ngọt ngào ,hay lời yêu quá đỗi mê say ? .Tâm hồn ta dường như trẻ lại .Trái tim ta rung lên những cung bậc của sự bâng khuâng,xao xuyến, thổn thức đợi chờ …Và ta thấy cuộc sống xung quanh ta trở nên đẹp đẽ ,lạc quan ,và rực rỡ hơn …

TY là thế thật sao ? Và cô gái lý giải thật giản dị : .Tình yêu của anh đã đưa em lên thiên đường của TY”
Hy vọng các bạn mình tìm được thiên đường của TY nhé 

Gủi chị Diễm Trang( Đan Mạch) 
Chị Trang à, Nghe chị kể câu chuyện TY của chị, em gủi tặng chị bài hát này với vài lời bình theo cảm nhận của em .Hy vông chị tìm được Ty đích thức của đời mình và anh ấy thực sự là người mang chị lên dĩnh của thiên đường nhé
http://www.youtube.com/watch?v=91PpfWU-rmA


Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2013

Hôm nay các bạn mình lại gặp nhau ,lại vui cười thỏa mái và lại chia sẽ những  kỉ niệm…Tớ nhớ các bạn lắm đấy biết không? Hôm qua nghe các bạn điện thoại hỏi nhau hẹn hò ,tớ lai nhớ đến nôn nao cả người …Nhớ lại khi chúng mình ăn uống hát hò.Những câu hát cứ níu lòng kẻ ở người đi ,say như say tình quan họ ….KA phát ốm  sau những ngày du ca…Ko biết Cường có bị ốm không khi làm trưởng ban nhạc hát rong trong đêm mưa tầm tã ? Bích Hằng cũng ướt như chuột lăn lội từ QN vê HP để chỉ thỏa cái cảm giác nhớ nhau,ôm nhau một cái .Thằng bé con Oanh chịu chơi đi theo mẹ tới cùng .Phạm Anh, Lã Thủy luôn lo lắng cho tớ ,hỏi han suốt …Mai Lý cứ nằng nặc đòi tớ về nhà bạn ấy ngủ trước hôm về SGN….
Tớ chỉ biết là bây giờ thơ của tớ ko còn là thơ riêng nữa ,mà là tiếng lòng cảm xúc của chúng ta .Tớ muốn dùng cảm xúc nhớ mong của tình yêu để nói về nói nhớ của tớ với các bạn cho dễ cảm nhận nhé ….Tớ muốn các bạn hiều rằng ,chúng mình chẳng còn gì ngoài những cảm xúc đẹp gìanh cho nhau giữa cuộc sống  bon  chen và thật giả lẫn lộn này.Hãy gặp và chia xẻ nhiều nhé . Tối nay nhớ post hình cho tớ xem đấy .

TB : cảm ơn các bạn (phu nhân hay phu quân )….mà chưa bao giờ đọc thơ … ,đã đọc thơ tớ ,để hiều được chúng ta có một thế giới kì diệu của tình bạn như thê nào

 Nhớ
(Tặng các bạn 12V yêu quý của tôi)


Hôm nay các bạn sum vầy
Còn ta trông ngóng vơi đầy xa xôi …
Thấm từng câu chữ Người ơi
Buồn là ly rượu đầy vơi một mình
Buồn là uống cạn chén tình
Góc tâm tư vẫn giật mình lẻ loi
Buồn rơi tê tái trên môi
Giọt sầu vụng dại ,lòng chơi vơi lòng…
Ngổi buồn lại nhớ rồi mong
Xa xôi ai biết cho lòng của ai ?
“Tóc mai sợ vắn sợi dài
Thương nhau chẳng đặng, khóc hoài nghìn năm”
Tiếng ca ai hát đêm rằm
Tim đau nhói buốt , ngàn năm chẳng lành.
Người đi người ở sao đành,
Câu thơ day dứt ,chỉ mành se tơ.
Lá vàng đâu bởi mùa Thu,
Tơ giăng đâu phải mây mù trong đêm.
Thời gian chạm khắc nỗi niềm,
Chiêm bao mộng mị hai miền nhớ nhung .
Kỷ niệm một cõi mông lung,
Bâng khuâng, xao xuyến, ngại ngùng,xôn xao
Người về bước thấp bước cao
Cõi lòng chao đảo nôn nao tháng ngày
Chí tâm ta đã Mê Say
Nhớ người xin chúc ngày ngày Bình Yên


(BH-139-1)

Thương mưa

Nắng mưa là chuyện của trời
Sao lòng bối rối dạ bời xót xa
Mưa trời hay giọt lệ nhòa
Tàn phai nhan sắc măn mà… em tôi
Đau thương mưa hãy cuốn trôi
Bẽ bàng mưa hãy chôn vùi đáy sông
Xót xa mưa giúp dịu lòng
Yên an trả lại má hồng cho em


(BH-138-31)

Nhật kí học đường :
Hôm nay dạy học trò về câu chuyện cuộc chia tay của hai anh em khi bố mẹ li di.Đề tài nhật dụng khá phổ biến bây giờ .Nhưng sao mình cứ thấy nghèn nghẹn khi giảng.

Từ cuộc chia tay của cha mẹ, câu chuyện đưa ra 3 cuộc chia tay khác
-Cuộc chia tay của những con búp bê (đồ chơi của 2 anh em : con búp bê có tên là vệ sỹ và con búp bê có tên là em nhỏ )
-Cuộc chia tay của 2 anh em với thầy cô bạn bè ở trường học
-Và Cuộc chia tay của hai anh em Thành và Thủy

Mình cố gắng phân tích theo diễn biến tâm lí của nhân vật chính là bé Thủy và Thành trong ba cuộc chia tay cho học trò hiều được cảm xúc của hai nhân vật chính.
.
Hôm nay là ngày hai anh em sẽ phải xa nhau mãi mãi.Trong khi Thủy khóc nức nở ,hoảng hốt và sợ hãi, Thành thì cố nén nỗi đau ,kìm nén cảm xúc, nuốt nước mắt vào trong lòng.
Thành nhận ra một sự thật : Ngoài trời thiên nhiên vẫn tươi tắn đẹp đẽ, cuộc sống vẫn đều đều chậm trôi ,những kỉ niệm về hai anh em vẫn như mới xảy ra hôm qua thôi vậy mà “sao tai họa lại giáng xuống đầu anh em tôi như thế này “dông bão đã nổi lên trong lòng hai đứa trẻ . Thành thốt lên “Lạy trời ước gì đây chỉ là một giấc mơ .Một giấc mơ thôi !” Nỗi khát khao của trẻ thơ thật đau đớn tim ta! Một câu hỏi lớn đã treo ngay đầu câu chuyện .Vì sao Thành và Thủy ko được sống yên bình ?Vì sao chúng bị mất đi sự hồn nhiên thơ ngây, đổi lại đó là sự đau khổ ,tuyệt vọng đến xót xa như thế ?

Thương quá, sự hồn nhiên thơ ngây đã bị đánh cắp, thay thế vào đó là nỗi đau buồn thê thảm thê hiện qua ánh mắt “hoảng hốt , đen thăm thẳm “ của Thủy .Thành -dù tỏ ra như một người đàn ông đích thực kiểu như “ nước mắt đàn ông ko rơi thành giọt, nước mắt đàn ông ăn sâu trong lòng” nhưng làm sao mà che đấu được nỗi buồn nhân thế bi ai ?
Khi giờ phút chia tay thực sự đã đến :Thủy mặt xanh như tàu lá , thổn thức thì thào với con búp bê “vệ sỹ” của anh  : ở lại với anh tao nhé , xa mày tao buồn lắm nhưng biết làm sao bây giờ “ Ôi một đứa bé thơ ngay từ chỗ chỉ cảm nhận mơ hồ về nỗi buồn chia cách ,Khóc tức tưởi , khóc nức nở khi chia tay với bạn bè,  và rồi từ trong sâu thẳm của cảm giác đau khổ,nó nhận ra sự thật về cuộc chia ly và chấp nhận sự thật một cách bình thản. Thay vì mang con búp bê em nhỏ theo mình ,Thủy mang nó đặt bên cạnh con Vệ sỹ và lấy tay chúng quàng vào nhau. Đấy ,nỗi đau làm con người thức tỉnh về các giá trị sống .Thủy có thể chỉ làm theo bản năng ,nhưng mà nỗi đau đã hằn in dấu vết trogn trí não nó, Thủy hiều ra hai chữ Tình anh em ,yêu thương gắn bó ko thể tách rời như tay với chân trên cơ thê vậy .
Còn  Thành ,cứ cố nén nỗi đau vào lòng ,đến khi đứa em gái thổn thức “ anh ơi khi nào áo anh rách ,anh tìm đến chỗ em ,em vá áo cho anh “ thì niềm đau chôn dấu không thể cất dấu được nữa.Thằng bé lúc đầu cắn chặt môi để ko khóc ,bây giờ khóc nức lên,mếu máo thật tội nghiệp.Ôi nước mắt đàn ông mới yếu đuối làm sao !

Hai đứa trẻ ,hai tâm hồn ,hai suy nghĩ ,hai cách ứng xử .Nhưng rồi chúng có chung những nỗi đau. Nỗi đau của sự chia ly ,nỗi buồn ngậm ngùi khi phải chia tay thầy cô giáo và bè bạn, xót xa tủi phận khi biết không được tiếp tục đi học nữa ,và nỗi khổ tâm khi phải rời xa nhau …những nỗi đau đời  làm con tim chúng nát tan, làm trái tim ta cũng vụn vỡ …

Lúc ấy mình hỏi học trò tại sao Thủy lại chấp nhận để lại con búp bê và ra đi vộ vàng với mẹ ?
Học trò bảo : Thủy chấp nhận số phận rồi cô ơi !
Ôi trò yêu của tội ! làm sao lại có thể nói một câu thâm thúy đến thế chứ ? Bỗng một học sinh đứng dậy :  “ Thưa cô em giống hệt như Thủy .Em đã trải qua nỗi đau này cô ơi. Em buồn lắm ,nhưng cặp mắt em ấy ráo hoảnh “
Trời đất ! Tim mình như ngừng đập, dạ xót hơn xát muối .
Mình  đi vế phía em và hỏi : “Vậy con có hờn giận cha mẹ mình không?” .Nó cúi mặt không trả lời .
Tôi hỏi cả lớp : Nếu các con rơi vào hoàn  cảnh  của Thủy ,các con có căm hận cha mẹ không ?
Một nửa lớp trả lời “có “,Số khác ngập ngừng ,số còn lại lặng im
Mình bảo .Cô thấy buồn quá !
Học trò ngơ ngác .
Mình nói :
-Thế các con có thấy dù anh em họ phải xa nhau nhưng tình cảm anh em của họ có bị mất đi không ?
Cả lớp lắc đầu
-Thế con thấy cô giáo và bạn bè đối xử với Thủy như thế nào trong cuộc chia tay ?
-Thưa cô rất yêu thương và đồng cảm ạ!
-Theo các em bố mẹ Thủy có ghét bỏ các con của họ không ?
-Không a
 Sự vắng mặt của người bố chắc là có lý do của người lớn .Sự giận dữ của mẹ cũng vì những ức chế của người lớn . “Trên trời cao có muôn vàn ánh sao, trên đồng xanh có muôn ngàn cây lúa “ nhưng trên đời ta chỉ có một mẹ một cha mà thôi . Người cho ta diễm phúc được làm NGUỜI .lẽ nào ta lại hờn trách họ chứ? Các em hãy cảm thông với họ bỡi cuộc chia tay của họ đã đau đớn lắm rồi .Thế thì sự hờn giận  của ta khác  nào ta đâm thêm vào trái tim họ một nhát dao nữa .Các con có định làm thế không?
Cả lớp im lặng đến ngạt thở .
Mình thở phào .Vậy là chúng biết tha thứ rồi đấy .Đâu đó ánh mắt giận hờn đã dịu lại .
Rồi mình giảng cho chúng vế quyền trẻ em : quyền được sống được yêu thương,được chăm sóc ,được học hành…cả lớp gật gù
Mình hỏi “Vậy sau khi thấy hoàn cảnh của bạn Thủy như vậy ,con thấy con có HP không?”
-Quá HP cô ah , con có mẹ có cha ,có quyền trẻ em !
May mắn làm sao .
Mình thầm cảm ơn những “gia đình HP” !

 (BH138-30)