Translate

Thứ Sáu, 20 tháng 6, 2014

Chả biết thế nào , tối qua cô bạn thân nhất của tôi nhắn tin bảo "chúng mình không yêu nữa nhé" Ừ thì không yêu có chết đâu chứ.Chỉ chúng mình thôi cũng đủ làm thành cái chợ tha hồ ba hoa nói cười cơ mà. Không thèm yêu ...nhỉ bạn yêu !
Tin không?
Làm sao em có thể tin anh đây ?
Khi lòng anh đổi thay như áng mây trên bầu trời xa thẳm.
Anh nói chỉ yêu em thôi, nhưng con tim anh, thả muôn vàn mê đắm
Từ Bắc chí Nam cho đến cả trời Tây…
Anh nói : chỉ có em cho anh Hạnh Phúc của yêu thương đong đầy
Nhưng câu nói này tất cả những người đàn bà –đi qua đời anh –đều được anh ngọt ngào rót mật.
Và họ cũng như em ,khờ dại tin, ngốc nghếch yêu , mải mê hy sinh bằng tình yêu chân thật.
Những người đàn bà –đích thị là đàn bà –chết vì cái tai .
Anh hiểu không ? Anh biết không? Cho đến khi sự thật phơi bày
Em vẫn tin ,vẫn thứ tha vẫn lặng im lắng nghe anh nói.
Rồi anh bảo anh chỉ có mỗi đam mê mong mỏi
Là được sống mãi bên em đến khi đầu bạc răng long.
Thế mà câu nói kia chưa kịp bôi xóa xong
Anh lại phởn phơ bên người đàn bà khác.
Khi tình nhân ra đi ,tiền thì đã cạn
Anh lại trở về ,thì thầm bên em…
Câu chuyện niềm tin giống như cổ tích “nghìn lẻ một đêm”
Bắt đầu từ đêm nay,ngày mai còn tiếp diễn …
Tin hay không? cả em và người đời ai cũng biết .
Nhưng đó là chuyện tình yêu,chuyện của con tim.
Em chỉ biết là, anh đã dạy em ,cách thức để lặng im
Để chịu đựng, để đợi chờ,để tin vào duyên số.
Và em hiểu đàn ông trên đời đa phần là như thế
Nên bây giờ người em đợi ,em cần , không phải là anh !
(BH146-21)
Chiều nay cô bạn thân chia sẻ mong ước có người bạn trai như là tri âm để trò chuyện .(Bạn ấy khẳng định Không phải để yêu đương) Mình trộm nghĩ làm gì có người như thế ? Bởi bản chất của một mối quan hệ nam nữ là cảm xúc giới tính. Làm sao một người mà ta có thể nói mọi chuyện,chia sẻ mọi điều lại chỉ dừng ở việc nói chuyện suông? Tình cảm tự nhiên rồi sẽ đến.Và chuyện gì tới cũng sẽ tới tự nhiên thôi.Nên mình khuyên bạn ấy không nên đi tìm hình mẫu tri âm mà bạn ấy mong đợi …Bởi tìm cũng không có ,mà có thì không đúng quy luật tình cảm ,cảm xúc của con người …Biết làm sao giúp bạn bây giờ ?Chỉ biết làm thơ nói hộ lòng bạn thôi nhé

Tri âm

Biết tìm đâu tri âm của em ?
Anh ở phương nào giữa bốn bề lồng lộng
Em đâu cần yêu đương, chẳng thèm ôm gối mộng
Chỉ cần người uống rượu , ngâm thơ
Anh hãy là bờ vai cho em dựa vào, mỗi khi em cảm thấy bơ vơ
Anh hãy là bóng cây, cho em trốn cái nắng hè oi ả
Anh hãy là biển xanh, cho em thả mình, khi lòng em nôn nao nghiêng ngả
Anh hãy là cánh buồm mang chở đầy những giấc mơ em …
Anh ở đâu người em đang kiếm tìm ?
Em băng núi vượt rừng rồi về nơi biển cả
Em cứ đợi, cứ chờ, cứ mải miết tìm, giữa biển người xa lạ
Anh ở đâu ?
Anh ở đâu ?
Tri âm hỡi tri âm ?

(BH146-20)

Chiều nay ngồi với tứ hậu.Sau khi ăn uống thì rủ nhau café. Mình lại bon chen thử một ly caramel rất đẹp. Giờ hai con mắt thao láo. Ai từng mất ngủ mới thấy cái khổ của việc Không ngủ được là thế nào.

KHông ngủ được
(Chế thơ HCM)


Một ly hai ly lại ba ly
Bạn bảo chưa say,chưa thấy gì
Ly bốn ly năm vừa hết tiệc
Kéo nhau ra quán để nhâm nhi 
Ba đứa ca phê rat manly
Tớ về mất ngủ cả đêm ni
Bắt đền Mai Hạnh cùng thao thức
Hóa ra mắt nó có khác gì …


(BH-146-18)

Thứ Năm, 19 tháng 6, 2014

Gủi Gió
Em cũng muốn cùng anh đi tận cùng nỗi nhớ.
Nhưng chiều chưa buông,nắng chưa tắt trên đầu
Gió vật vờ,mây lững thững về sau
Bao hư ảnh bỏ quên ngày tháng cũ …

Em cũng muốn cùng anh,dệt mông lành ,trong những đêm không ngủ
Nhưng đêm chưa đủ dài, nên giấc mộng đã tàn phai
Hiện thực đớn đau ùa về trong mỗi sớm mai
Bao ước vọng chìm trôi vào quên lãng

Em cũng muốn cùng anh vượt trùng dương, đi về miền cực lạc
Nhưng cánh buồm cô đơn, không vượt nổi sóng cồn
Khát vọng thuở nào phủ lấp bởi hoàng hôn
Chiều đã tới ,thu chờ trong hiu quạnh

Em rất muốn ,nhưng lòng em nguội lạnh
Xin anh đừng hứa hẹn

Nát tim em …

(BH146-19)
Chiều nay SG mưa to. Chợt thấy một cánh chim chao liệng trong mưa gió. Rất mạnh mẽ, rất phiêu lãng.Dường như chú chim ấy không biết mỏi cánh, không sợ bão giông. 
Mới thấy đôi khi đừng thấy mưa là trú , đừng thấy gió là e.Có đi trong mưa bão mới thấy cái tâm Bình an ở chỗ nào? 

Cánh chim phiêu bồng

Mưa giăng mù mịt phủ mênh Mông
Trăng xoá con sông, bóng phập phồng
Một cánh chim côi đang chao liệng
Vài đám lục bình trôi thong dong

Cứ nghĩ trong mưa là bão giông
Ấy lại Bình yên một cõi lòng
Bởi trong ào ạt mưa và gió
Lắng nghe ta thấy tiếng thinh không

Một cánh chim bay mang phiêu bồng
Xoá đi dữ dội của mưa giông
Thách thức trời mây và giông tố
Cho người nghị lực để chờ mong...

(BH146-18)

Chủ Nhật, 15 tháng 6, 2014

Sau mấy ngày được sống hồn nhiên như cây cỏ cùng bạn bè ,họ hàng....Trở lại cuộc sống thường nhật với bộn bề lo toan bối rối , hai hôm trước mình có một giấc mơ trưa thật lạ. Muốn ghi lại những xúc cảm đó mà không nhớ chi tiết. Bỗng hôm nay một người bạn giật cái tít cho bài thơ của bạn ấy "Giật mình trưa đã sang chiều" ...làm mình nhớ ra ngay những cảm giác về giấc mơ trưa hôm ấy. Có chút buồn man mác, mang tí màu sắc liêu trai ...nhưng có lẽ đó là những cảm nhận rất thật mà mỗi chúng ta đều cảm thấy được trong cuộc sống khá mỏi mệt này. Cảm giác ấy đôi khi ngự trị khá lâu trong tâm hồn ta nhất là ở cái tuổi U 50 , khi ta đứng ở đỉnh dốc của cuộc đời ...

Giấc mơ trưa

"Giật mình trưa đã sang chiều" ***
Thương con sáo sậu, cánh diều lẻ loi !

Xuân thì vừa hé trên môi
Thoắt ngày tháng cũ đã thôi ngọt ngào.
Gió chiều cuồn cuộn trên cao,
Mênh mang nắng Hạ, lào phào hương Thu
Xa xanh thăm thẳm mây mù
Sương giăng tím ngắt, thâm u bóng chiều
Cây đa, bến cũ, cô liêu
Dòng sông, bến nước, cánh diều nôn nao

Giật mình tỉnh giấc chiêm bao
Thì ra ta đã đi vào cõi Thu.

(BH1406-14)
(P/s : *** Câu đầu là ý thơ của Phạm Tuyền) .

Thứ Hai, 9 tháng 6, 2014

Xa rồi

Đã xa rồi cái thời ta khờ dại,
Ngắm trời mây và mơ ước viển vông.
Mắt huyền nhung chỉ có ngóng với trông,
Mong hạnh phúc đến như là cổ tích.

Nhưng cuộc đời không là vườn hoa mộng,
Mọi khát khao sẽ đốt cháy đam mê.
Mọi  ngu si sẽ làm ta tái tê,
Những dối gian làm tim ta trống rỗng…

Đến một ngày ta thấy mình hụt hẫng
Có một cuộc đời mà mất một cuộc chơi
Có một gia đình mà hạnh phúc buông rơi
Có một tình yêu mà con tim  hoang lạnh

Ta chợt hiểu ra những điều yếu mạnh
Của con tim và trí tuệ con người
Trời cho Người tất cả mọi cuộc chơi
Bởi ta chọn nhầm nơi ta trao gủi

Thì xa rồi cái thời ta bối rối
Giờ chỉ còn tiếng nói của niềm tin
Lý chí ta không còn chỗ ưu phiền
Ta sẽ bước đi về nơi ánh sáng

(BH-145-26)
Duyên

Cũng là gặp gỡ cũng chia phôi
Hai ngả nhân duyên đã vậy rồi
Hạnh Phúc của người ,Duyên ta gặp
Để rồi tiếc nuối,chậm chân thôi

Dẫu biết mai này rất xa xôi
Người ơi nhớ những phút bồi hồi
Đúng là hữu duyên nhưng không phận
Đành mang lưu luyến gủi mây trôi

Nhớ thì chỉ biết nhớ vậy thôi
Xin mãi Bình An đến bên Người
Chúc đủ niềm vui ngày tháng Hạ
Xuân, Thu Đông mãi được thảnh thơi

Ôi sao kì lạ, lòng chơi vơi …


(BH-146-04)
Chim Sẻ đi mưa
(Tặng Sơn Ca và Chim Sẻ)

Ta là Chim Sẻ đây!
Ta sẽ nhốt bọn bay yêu dần theo năm tháng!
Lời Chim Sẻ hùng hồn hoành tráng
Gây hoang mang trong cả lớp “chuyên ăn”

Hôm nay Chim Sẻ  hỏi một lần
Này em Sơn Ca :
“Có yêu anh không? “
Giữa  bàn dân thiên hạ.
Sơn Ca cười, mắt nheo nheo rất lạ
Đưa tay vạch một lằn ranh
Mắt mũi tinh anh
Sơn Ca tìm ra sự gian manh của Sẻ
Cái tay dài tựa gọng kìm như thế
Cấm ngo ngoe xâm lấn cõi Sơn Ca

Hai đứa đấu tranh rồi lại dàn hòa
Nhưng lời kết vẫn chưa ngã ngũ
“Có yêu anh không hỡi Sơn Ca cổ hủ ?
Nói mau lên anh sốt ruột lắm rồi !
Sơn Ca cười hạnh phúc đỏ đôi môi  
Nhưng nhất quyết không hạ mình yêu nhé

Ôi thôi !
Chỉ khổ các bạn tôi
Cười ra nước mắt , trẹo cả quai hàm
Mối tinh Sơn Ca và Chim Sẻ
Đẹp hơn tranh vẽ
Vừa thực vừa mơ
Nhưng vẫn phải đợi chờ …

Chim Sẻ bực mình đi về trong mưa
Sẻ giận lắm,nhưng lòng ấm đấy
Vì đâu đó trong không gian hôm ấy
Có một chút tình sưởi ấm trái tim say
Chăm chút cho chàng,chiếc áo mưa bay .


TPHCM ngày 10.6.14
Bảo Hà
MÃI MÃI HAI MƯƠI

(Tặng các bạn 83-86 Thái Phiên )

Vật đổi sao dời
Đời Người  lên ghềnh xuống thác
Và mỗi chúng ta, mái đầu, điểm pha sợi bạc
Nhưng tâm  hồn vẫn dào dạt trẻ trung

Gặp nhau không lâu,
Khoảng cách xa bỗng hóa lại gần
Chúng ta hòa chung, niềm vui ngày hội ngộ.

A1-A2,B10… ơi một thời hoa đỏ
Vẫn cháy hồng, rực rỡ những môi son
Vẫn lung linh duyên dáng bờ vai tròn,
Vẫn dịu mát hơn trăm ngàn quả ngọt

Chuyên văn ơi đừng nghe lời thề thốt
Chớ ngại ngần khi bị gọi: diều hâu
Chuyên toán ơi mối hận còn nhớ lâu?
Hãy quên đi
Cho Sơn Ca  hát cùng Chim Sẻ !
Chim Sẻ tỏ tình duyên sao mà duyên thế
Để mọi người cười
Mình khóc phận đời đau !

Chuyên Nga ơi, chẳng thấy bóng dáng đâu
Hay lại giận, lại hờn, mà không đến?
Đời mấy chốc ta sang trang ly biệt
Xin đừng bỏ qua những giây phút sum vầy

Mỗi lần gặp nhau,những cảm xúc thêm đầy 
Những miếng vỡ lại liền thành tranh vẽ
Những  kỉ niệm nhắc quãng đời dâu bể
Nhưng chúng ta mãi mãi tuổi hai mươi !


HP-ngày 8.6.2014
BH

Thứ Tư, 4 tháng 6, 2014

Lần Bắc tiến này mình cảm thấy Bình an lạ! Nhìn thấy HP của con trẻ, thấy sự tĩnh mịch của làng quê, lòng cảm thấy êm dịu. Vui nhất là được trèo lên đỉnh núi thờ "Tản Viên Sơn Thánh" mình xin được hai lá xăm với hai bài Thơ : Một ở đền thánh một ở đỉnh Mẫu...lòng vui vui ..
Hỏi trời


Ta lại trèo lên tận đỉnh trời
Hỏi Phật : Nhân thế còn chơi vơi ?
Hỏi Trời : Đời còn tham si hận?
Hỏi Người : đã thôi hết lẻ loi ?

Phật bảo: Bình An đang đến rồi
Trời cười : chỉ còn yêu thương thôi
Niềm vui sự nghiệp đang đi tới
Người chớ lo Âu cho mệt người.

Cảm ơn Trời, Phật, cảm ơn Đời
Lòng thôi khắc khoải, hết rối bời
Thiên địa nhân Hoà , an yên tịnh
Hạnh phúc, Thanh Bình , Tâm rong chơi...

(BH-14601)